Thông tin mới nhất: Phương pháp làm Phóng sự điều tra

Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2009

Thương lắm...Pleiku

Đi trên đường phố pleiku, chúng ta không có gặp nhiều cảnh chen lấn xô đẩy nhau, cũng không có nhiều con đường ngập tràn đèn hoa. Chúng ta chỉ thấy được khi những dịp noel hay những ngày lễ lớn, nơi mà cảnh bấm máy ảnh tíu tít nhau thi hành nhiệm vụ mà thường ngày chúng ta thấy không ai chiến đấu hết sức mình vì nghệ thuật như vậy.
Nhưng Pleiku đang sỡ hữu một khí trời theo tôi cho rằng đối với mỗi người con Pleiku, khi đi xa thì nhớ mãi những đợt gió rít từng cơn, cũng có một lí do hợp lí hơn để một ai đó có thể ngồi gần một ai kia hơn, và từ lòng bàn tay cho đến những ngón tay có thể đan chặt vào nhau cho tình cảm thêm ấm áp.
Đêm pleiku với ánh trăng đang đùa giỡn với mây và núi . Những làn sương như muốn bao trùm lên thành phố tạo ra khung cảnh nhẹ nhàng thanh thoát đến lạ kỳ . Cũng có những con người co ro nơi quán cóc nhấm nháp một ly café Pleiku hoặc ôm chặt ly trà nóng mà hít hà. Ta cũng dễ dàng bắt gặp những hàng “bánh cuốn và phở khô Gia Lai” làm cho các bà Tám đi xa nhớ hoài không thôi.
“Thương lắm Pleiku ơi” tôi bắt gặp câu nói này rất nhiều tại đây . Dù cho bạn chẳng cần cố ý, chỉ cần vô tình thôi, cái vô tình là chỉ bắt gặp em Pleiku “má đỏ môi hồng” và từ đó vô tình thương…và biết đâu ta đã vô tình yêu.
Pleiku không sôi động, nhưng nó đang tuôn chảy nhựa sống của dòng tuổi trẻ đang đổi mới, và nơi này tình cảm của mọi người luôn được quan tâm đến nhau . Tại Pleiku có những buổi cơm tối muộn ba mẹ đợi con đi học về, gió đã làm lạnh đi bữa cơm, nhưng tình thương vẫn còn vẹn nguyên ấm nồng.
Đêm pleiku lạnh nhưng luôn ấm áp về tình người, có những đêm vùi mình leo lên giường chỉ thấy một cái đầu và rất nhiều chăn ấm được sữ dụng, và chỉ những buổi sáng Pleiku hơi thở mới bốc ra “khói” miệng hồng hồng, tay cứng đơ, những giọt sương đêm qua cũng đang treo rung rinh lá, căng tròn sương nước như muốn vỡ tan ra đón chào ánh bình minh Pleiku.
Tôi nhớ và nhớ rất nhiều Pleiku, nhớ cái lạnh đã đi theo tôi suốt quãng đời học trò, và giờ đây đôi khi ngôn từ cũng trở nên vô hiệu hóa, tôi chỉ biết rằng quê hương tôi có một mùa đông lạnh giá và tình người luôn trải dài trên những nẻo đường quê hương.
Tặng cho những người con Pleiku, những ai đã đang và sẽ về công tác tại nơi đây.

Pleiku trong đêm hòa vào sương núi
Dáng liễu gầy trong buổi sớm mùa đông
Đông lạnh, nhưng tình người sao ấm áp
Chỉ có núi mãi đứng dáng phong trần

Để bồi hồi những lúc mây ấp núi
Mãi thổn thức những lúc thoáng mưa qua
Đường trập trùng cho nỗi nhớ dâng lên
Tình đã trao về mãnh đất Pleiku

Cho dẫu mai sau mới thấu hiểu
Để tóc em đã nhuộm màu khói sương
Phố trong sương cho tình anh nhớ mãi
Một thời tuổi trẻ phải không em.
Sáng tác: Vũ Luân

Read more...

Thứ Hai, 16 tháng 2, 2009

Hành trình Bến Tre ghi dấu SV.


Cuộc hành trình đến quê hương Đồng Khởi , bắt đầu từ 14h ngày 14/2/2009. Đây cũng là một chuyến đi tương đối đặc biệt đối với những ai đã từng đặt chân đến hoặc mới chỉ một lần đặt chân đến quê hương Đồng Khởi.
Chiếc xe du lịch của chúng tôi đến hơi chậm, làm cho cả đoàn vô cùng nóng ruột, hết cuộc điện thoại của Khuynh, Vân và Kính mà vẫn chưa thấy đâu. Qua khoảng T/G trống ấy tôi đã giới thiệu Dung cho cả đoàn, có lẽ đối với Luân thì Dung là vị khách tương đối đặc biệt. Vừa kịp thời gian làm quen, có giọng cất cao lên “ Xe đến rồi, xe đến rồi… các bạn ơi”. Vậy là cả đoàn tiến về Miền Tây.
Chiếc xe đã đưa cả đoàn rời xa TP.HCM, khi tới địa phận Long An rồi Tiền Giang, mọi người vẫn chưa khỏi mệt vì say xe, tuy vậy ai cũng rất hăng hái bàn tán xôn xao nơi mình sẽ tới.
Thời gian ngày càng trôi đưa đoàn về gần hơn với quê hương Đồng Khởi. Có một cái đẩy nhẹ tay vào tôi Dung nói “ Cầu Rạch Miễu kia rồi” Khi này cả đoàn chăm chú nhìn qua cửa sổ hai bên xe, với vẽ đẹp hùng vĩ của non nước Bến Tre. Những hàng dừa trải ra trước tầm mắt dài, xanh& rộng đến tận chân trời, có lẽ trong không khí này đã tạo ra sinh khí mới cho cả đoàn với sự nói nhiều của Như Linh.
Chiếc xe đã đến H. Ba Tri 16h cùng ngày. Riêng chỉ có Dung là người cả đoàn quan tâm vì bị say xe, ngay lập tức Vlinh đã tìm chổ nghĩ cho Dung, tranh thủ lúc này cả đoàn tiếp xúc với người dân địa phương. Cũng đã đến lúc thưởng thức cái gì đó của hương vị Bến Tre, những món ăn đặc sản đều liên quan tới dừa như cháo dừa, tôm hấp dừa...Cũng có một số thành viên không hợp với món ăn Miền Tây đặc biệt là Luân.
Đây cũng là lễ Valentine,20h các chàng trai trong nhóm đã họp lại và bàn 1,2,3 cách tạo bất ngờ cho những thành viên nữ trong đoàn. Khổ nỗi đất khách quê người, mà chúng tôi đến khi trời đã tối do vậy không tìm được phương án khả thi. Tình cờ đi qua chợ, các thành viên nam trong đoàn đac nãy ra ý kiến tặng “táo” cho các thành viên nữ.
23h30 Kính, Vân, Khuynh đã lầ lượt trao tặng những trái “táo” còn lại cho Vlinh, Nlinh, Hà. Cả nhóm bạn Nam đã tặng cho các thành viên nữ trong đoàn những gì có thể ở đất Miền Tây mà mình mới đặt chân đến. Hy vọng với những món quà hết sức ngộ nghĩnh này là cả một tâm ý dành cho các bạn nữ.
Ngày hôm sau 11h Hiền là thành viên đến muộn nhất đây cùng là thành viên khá năng động, 14h với sự xuất hiện của 5 xe đạp, chúng tôi đi tham quan một số địa điểm, con đường gập gềnh đá đôi khi lại nghe tiếng a, ui khi bị sốc.
Những quả dừa trên cao đã được Khuynh đưa xuống, những con cá đã được Kínhđưa lên, những trái khế đã được Luân hái, những trái xoài đã được Dung sấp xếp, tất cả đã được tạo nên một gam màu của cuộc sống và tạo nên một một bức tranh thiên nhiên vô cùng hài hòa.
17h tất cả mọi việc đã được hoàn thành, một đám lửa nhỏ đã nổi lên, những con cá đã được nướng các thành viên trong đoàn ngồi tụ họp lại thưởng thức thành quả mình đã làm được.
18h trời đã ngã chiều, bóng hoàng hôn đang lan tỏa trên mọi con đường Kính chở Hà, Khuynh chở Vlinh, …và lại trên chiếc xe đạp của mình các thành viên lại boong boong trên đường trở về nhà.
Tổng hợp: Nhóm SV

Read more...

Chương trình truyền hình

Qùa tặng âm nhạc "Nhớ mẹ yêu"

Chương trình Truyền Hình

Chương trình Truyền Hình

Mùa Hè Xanh 2008

Mùa Hè Xanh 2008


  © Blogger templates ProBlogger Template by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP