Thông tin mới nhất: Phương pháp làm Phóng sự điều tra

Thứ Tư, 31 tháng 12, 2008

Hơn 100 nhà báo thi "Truyền thông tiết kiệm năng lượng"

Lễ trao giải “Giải thưởng truyền thông về tiết kiệm năng lượng vừa diễn ra ở TP. Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh. Giải thưởng năm nay đã thu hút hơn 100 cây bút, tác phẩm báo chí về tiết kiệm năng lượng trên cả nước.
Cuộc thi nhằm khuyến khích các cơ quan thông tấn báo chí đẩy mạnh hoạt động truyền thông về tiết kiệm năng lượng (TKNL) ở Việt Nam, tuyên truyền phổ biến rộng rãi các thông tin về năng lượng, các giải pháp TKNL, chính sách năng lượng và TKNL của nhà nước …
Ba tác phẩm đạt giải nhất là: “Giải pháp tiết kiệm năng lượng trong doanh nghiệp” của Nguyễn Thị Nguyệt Hà (Đài Truyền hình Việt Nam) – thể loại báo hình, “Tiết kiệm năng lượng, ích nước lợi nhà” của Đào Thị Thanh Xụân (Đài Tiếng nói ND TP.HCM) – thể loại báo nói, và “Lãi nhờ tiết kiệm” của Bùi Lương Việt, bút danh Đàm Lương (Thời báo Doanh nhân) – báo viết.
Cuộc thi do Trung tâm Tiết kiệm Năng lượng TP.Hồ Chí Minh phối hợp với Ban quản lý Dự án Nâng cao hiệu quả sử dụng năng lượng trong các doanh nghiệp nhỏ và vừa (PECSME) - Bộ Khoa học và Công nghệ tổ chức hàng năm. Lễ trao giải thưởng năm 2008 diễn ra tại Hạ Long, Quảng Ninh ngày 27/12/2008.
Ban tổ chức cuộc thi cho biết, cuộc thi năm nay thu hút trên 100 tác phẩm thuộc các thể loại: báo viết, báo hình và báo nói thuộc mọi thể loại: phóng sự, chuyên đề, tin tức… có nội dung về năng lượng, tiết kiệm năng lượng, các giải pháp tiết kiệm năng lượng trong doanh nghiệp và tòa nhà.
Số lượng và chất lượng thể loại tin, bài đã phong phú, đa dạng hơn cuộc thi lần thứ nhất, năm 2007.
Tại lễ trao giải năm 2008, ban tổ chức giải thưởng “Truyền thông về tiết kiệm năng lượng” còn tổ chức khoá thông tin về “Công nghệ và giải pháp tiết kiệm năng lượng cho doanh nghiệp nhỏ và vừa”.
Mục đích khoá thông tin nhằm cung cấp các kiến thức cơ bản có liên quan đến năng lượng và tiết kiệm năng lượng; cập nhật thông tin về các giải pháp tiết kiệm năng lượng đã được thực hiện thành công cho các phóng viên đã và đang tham gia viết bài về tiết kiệm năng lượng của các báo, đài.

Vinh Giang

Read more...

Thứ Hai, 29 tháng 12, 2008

Ăn Gian

TTC - Vừa qua, cả nước đã bị sốc khi thấy “ông E-Vờ-Nờ” đệ trình Chính phủ đề án tăng giá điện, bởi ổng bị lỗ một cách ghê gớm và khủng khiếp! Chưa kịp nghiên cứu đề án tăng giá thì ổng lại trình tiếp đề án xin duyệt khoản tiền thưởng cho cán bộ, công chức, công nhân của ngành ông, “mới” có hơn 1.000 tỉ đồng - chính xác là 1.002 tỉ Việt Nam đồng.
Dư luận và báo chí phản đối rầm rầm nên khoản tiền thưởng đó bị bác. Và để làm rõ thực hư về những khoản lỗ lã mà ổng kêu rên (kẻo nếu lỗ thực thì tội nghiệp quá!), Kiểm toán Nhà nước bèn xắn tay vào tìm hiểu. Kết quả là không nhưng không lỗ, mà ông E-Vờ-Nờ còn lãi, lãi cực lớn, đâu như hơn 3.000 tỉ VNĐ. Điều đáng để vào trang Cười cái sự đời là trong số lãi lờ khủng khiếp đó, ổng lại “để quên” 600 tỉ, chỉ nói là lời có hơn 2.000 tỉ thôi!
Hoan hô ngành Kiểm toán Nhà nước đã phanh phui được mục “để quên” này, nếu không thì dù bị bác khoản thưởng 1.002 tỉ, ông E-Vờ-Nờ vẫn còn khoản 600 tỉ này giắt lưng và sẽ thưởng cho nhau búa xua trong dịp “năm hết Tết đến” này. Đương nhiên là cái đề án xin tăng giá điện đã... im hơi lặng tiếng nhân dịp này!
* Thủ tướng Chính phủ đã có chỉ thị và nhiều lần nhắc rằng: “Nếu đơn vị nào để xảy ra hối lộ, tham nhũng thì người đứng đầu đơn vị đó phải chịu trách nhiệm”. Vậy thì cái khoản “ăn gian cú đúp” này - lời mà nói là lỗ, lời nhiều mà nói lời ít - thì biết “mần răng hề”? Cứ chiếu theo Bộ Luật Hình sự có qui định mức tham nhũng trên 50 triệu đồng thì... làm sao đó, còn đây gấp hàng ngàn lần mức đó thì hình như đã “vượt khung” quá xá rồi! Mà “để quên” như vậy thì phải có “sợi dây xuyên suốt” từ trên xuống dưới, chứ sức mấy mà một mình ông (hoặc bà) kế toán trưởng xoay xở cho đặng? Ăn gian kiểu “quốc doanh” này thì vượt xa tư doanh ở các chợ. Xem ra, sắp nhỏ ở các trường tiểu học chơi trò chơi trẻ con với nhau còn sòng phẳng hơn, xử lý có nguyên tắc hơn, nghiêm minh hơn (so với người lớn).
Tui cũng xin mượn một câu hỏi của một vị đại biểu Quốc hội đã nêu trong kỳ họp Quốc hội vừa qua, hỏi một vị đầu ngành rằng liệu người lãnh đạo ngành có nghĩ đến chuyện từ chức? Nhưng thôi, bàn chuyện “ăn gian” mà lại lây lan sang chuyện từ chức thì “nô tế-bồ” (không bàn)!
BA LONG

Read more...

VỀ MIỀN DƯA HẤU

Theo truyền thuyết, ông tổ của nghề trồng dưa hấu ở nước ta là cụ Mai An Tiêm thời vua Hùng Vương thứ mười tám, “nhờ” bị đày ra đảo hoang mà được trời cho hạt giống quý. Cụ ăn xong thấy ngon bèn lấy hạt và trồng thử. Thế là những trái dưa đầu tiên được truyền cho con người trong hoàn cảnh như thế. Còn cái tên “hấu” thì do người Tàu ăn thấy ngon nên khen là “hẩu”, sau này đọc trại đi thành “hấu” đặt tên luôn cho loại dưa ruột đỏ vỏ xanh này là dưa hấu (?). Chẳng biết thực hay hư nhưng kêu bằng “dưa hấu” thì nghe có vẻ suông tai hơn là “dưa hẩu”, kêu “dưa hẩu” như nguyên bản chắc là bị cự sanh tử chớ chẳng chơi!
Từ cụ Mai An Tiêm, trải qua mấy ngàn năm, dân Việt đã gìn giữ hạt giống quý báu này để lưu truyền cho con cháu. Giống dưa hấu ngày nay được sự can thiệp của khoa học kỹ thuật nên đã lai tạo ra nhiều giống dưa năng suất cao, không những tròn trịa vỏ xanh, ruột đỏ mà còn nhiều hình dạng bắt mắt: nào là trái dài như trái bí đao, nào là trái tròn có màu vàng óng ả; có nơi, người ta còn cho quả dưa vào lồng kính tạo nhiều hình dáng và hoa văn theo ý muốn. Nếu cụ Mai mà sống lại chắc là “tâm phục khẩu phục” với óc sáng tạo của những truyền nhân trồng dưa hấu ngày nay.
Thế nhưng dầu đa chủng loại, mẫu mã như thế nhưng dưa hấu để chưng trên bàn thờ trong ba ngày tết phải là loại dưa truyền thống: trái tròn (tượng trưng cho sự viên mãn, sung túc), vỏ xanh ruột đỏ, nhẵn bóng. Tuy cũng có vài nhà chưng loại dưa trái màu vàng nhưng sao thấy vô vị, mùi tết dường như cũng phai đi ít nhiều. Còn dưa hấu loại dài như trái bí đao thì chưa từng thấy ai chưng lên bàn thờ bao giờ.
Dẫu không được đúc kết qua câu: Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ/cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh, nhưng dưa hấu đến tận bây giờ đã khẳng định được vị thế của mình trong ngày tết cổ truyền của dân tộc. Gia đình dầu túng thiếu nhưng khi tết đến, trong nhà có thể thiếu vài món kể trên (riêng pháo thì khỏi nói, nhà nước đã cấm loại hàng dễ cháy nổ này) nhưng không thể vắng cặp dưa chưng trên bàn ở vị trí trang trọng ngay giữa nhà. Không được “công nhận bằng văn bản” nhưng dưa hấu bằng con đường riêng của mình đã lẳng lặng đi vào tâm thức của người Việt bao đời, đến khi người ta nhận ra thì không thể nào thiếu vắng nó vào dịp tết cho được.
Từ Bắc – Trung – Nam nơi nào cũng có sự hiện diện của loại trái đặc biệt này (ở Việt Nam có lẽ dưa hấu được đưa vào kỷ lục về loại trái có kích thước lớn nhất). Riêng ở Miền Nam có lẽ chưa có ai bỏ công ra để tìm xem dưa hấu được trồng đầu tiên ở vùng này là ở tỉnh nào. Nhưng có hề chi, khi mà trải dọc theo dòng chảy của con sông Cửu Long, hạt giống An Tiêm đã có mặt ở hầu hết các tỉnh miền Nam, được liệt vào những loại hoa quả chủ lực của mùa xuân.
Thương hiệu dưa hấu Lý Văn Lâm.
Cà Mau, nơi được gọi là bán đảo với ba mặt giáp biển này, thiên nhiên vẫn còn “thương tình chừa lại” một mặt giáp đất liền. “Nhờ ơn trời”, vì vậy mà bao năm qua người dân nơi đây đã âm thầm xây dựng cho mình một loại trái mang thương hiệu “dưa hấu Lý Văn Lâm”. Đến Cà Mau vào dịp tết, đi thăm làng chiếu Tân Thành, ăn con ba khía Rạch Gốc, uống rượu xóm Dừa mà chưa tự tay xẻ đôi ngay tại rẫy dưa quả dưa hấu Lý Văn Lâm và cắn một miếng tức là chưa hưởng trọn phong vị cái tết nơi mảnh đất tận cùng tổ quốc.
Lý Văn Lâm là một xã ngoại ô thành phố Cà Mau – tỉnh Cà Mau, cách trung tâm thành phố khoảng năm cây số về hướng tây nam, có quốc lộ 1A cắt ngang về hướng huyện Cái Nước. Tiếp giáp các địa phương: phường 7, phường 8, xã Hòa Thành; xã Lương Thế Trân thuộc huyện cái nước và xã Khánh Bình thuộc huyện Trần Văn Thời. Lý Văn Lâm là tên người anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Lý Văn Lâm thời kháng chiến chống Mỹ. Đây là địa phương có truyền thống trồng dưa hấu để cung cấp cho toàn tỉnh Cà Mau vào dịp tết. Dường như vào dịp tết này, nhà nhà đều có một cặp dưa ưng ý chưng lên bàn thờ, mà nếu khách có “truy nguyên nguồn gốc xuất xứ sản phẩm” thì chắc ăn rằng câu trả lời của gia chủ là: Dưa hấu Lý Văn Lâm chớ đâu!
Năm 2008 toàn xã Lý Văn Lâm có khoảng 65 hộ trồng dưa hấu với tổng diện tích khoảng 32 héc ta, tập trung nhiều nhất ở các ấp: Ấp Chánh, Thạnh Điền, Bào Sơn. Trong đó Thạnh Điền có diện tích lớn nhất: trên 14 héc ta. Hộ trồng ít thì hai ba công, nhiều hơn thì bốn năm công, có hộ trồng từ sáu đến mười công dưa hấu. Điển hình như hộ ông Nguyễn Văn Hai (ấp Thạnh Điền) trồng bảy công, ông Phan Văn Ba (ấp Chánh) trồng tám công…
Đất để trồng dưa hấu ở Lý Văn Lâm hầu hết là đất ruộng loại tốt, không nhiễm phèn mặn. Sau khi thu hoạch vụ lúa hè thu thì nông dân không làm tiếp vụ đông xuân mà thuê nhân công đắp bờ bao cho chặt, tát nước cạn và lên liếp để trồng dưa. Bề ngang mỗi liếp khoảng năm mét (chưa tính mương nước) chạy dọc theo chiều dài của khu đất. Thông thường người ta chọn miếng đất nằm cạnh con kênh để thuận lợi cho việc tưới tiêu và vận chuyển sau thu hoạch. Nhưng chiều dài của mảnh ruộng trồng dưa ít khi vượt quá năm – sáu công đất vì nếu quá dài thì đến khi thu hoạch rất cực bởi thu hoạch dưa chỉ có cách cho vài trái vào bao vác lên vai và cứ thế lội phăm phăm xuống mé kênh. Khi cơ sở hạ tầng xong xuôi, là bắt đầu việc gieo giống vào bầu đất (thời điểm gieo giống thường khoảng 10 đến 20 tháng 10 âm lịch), lúc hạt lên được vài lá là đem xuống ruộng để trồng (quá trình cây dưa sống trong bầu khoảng 7 đến 10 ngày). Tùy theo giống dưa mà có thời gian thu hoạch có khác nhau nhưng trồng dưa tết thì trung bình mất khoảng 65 đến 70 ngày. Nếu xuôi chèo mát mái, giá cả tương đối thì sau thu hoạch trừ chi phí mỗi công lời 5, 6 triệu đồng trên một công là chuyện bình thường. Hơn trồng lúa nhiều lần. Thoạt nghe có vẻ dễ ăn, nhưng thật ra không dễ chút nào. Làm nông dân thì dầu trồng lúa hay trồng dưa hấu ngoài kinh nghiệm, vốn liếng, kỹ thuật ra thì còn có một yếu tố nữa không thể không kể đến đó là thời tiết tức là “ông trời”. Năm nào trúng mùa hoặc huề vốn thì “trời thương”, nhược bằng lỗ vốn thì thở dài “trời ghét”. Mùa sau lại chăm chỉ đổ mồ hôi trên mảnh ruộng của mình với một niềm hy vọng mới. Vậy thôi! Có lẽ hiếm ai có được niềm tin mãnh liệt như niềm tin mà người nông dân tin vào hạt giống của mình, tin vào lực lượng siêu nhiên “trời không phụ lòng người”. Thế nhưng cái “lực lượng siêu nhiên” ấy không ít lần làm cho người nông dân trong đó có người trồng dưa ở xã Lý Văn Lâm phải lao đao. Đó là có những năm hạn hán kéo dài đúng vào kỳ dây dưa hấu đang thời kỳ dồn sức cho trái, dân trồng dưa hấu phải chắt mót từng lon nước ngọt từ dưới kênh lên để tưới. Đến lúc dưa sắp đến kỳ thu hoạch thì trời lại “chơi khăm” đổ liên tục mấy đám mưa. Dưa đang chín mà gặp mưa thì ôi thôi khỏi phải nói, cả đám dưa “no” nước. Lắng tai nghe thì có thể nghe được tiếng lụp bụp của trái dưa căng nước nứt ra. Chỉ có thể vớt vát bằng cách huy động toàn lực gia đình, hàng xóm láng giềng nhanh tay cắt cuống dưa để đỡ bị nước ngấm vào. Nhưng vụ dưa đó cầm chắc là lỗ “sặc máu” chớ đừng nói là huề vốn cho được.
Năm nay do ảnh hưởng nhiều yếu tố nên diện tích trồng dưa hấu ở xã Lý Văn Lâm giảm khoảng 3 héc ta so với vụ dưa năm 2007. Trong đó giá phân bón tăng cao cũng là một trong những yếu tố làm giảm diện tích, đến khi giá phân bón giảm thì đã qua thời điểm, nhiều hộ trồng dưa đã xuống giống lúa vụ đông xuân. Rồi giá nhiên liệu, thuốc bảo vệ thực vật liên tục tăng, nhiều đợt áp thấp gây mưa lớn trên diện rộng… những yếu tố đó bao vây người trồng dưa. Tuy nhiên người nông dân bao đời có khi nào nhụt chí, bằng chứng là năm nay vẫn còn 32 héc ta đủ để góp thêm hương vị để nghênh xuân Kỷ Sửu.
Cầm miếng dưa đỏ au trên tay, chưa nếm mà vị ngọt lịm đã như lan vào đầu lưỡi, mấy ai biết được người trồng dưa phải trải qua hơn sáu mươi ngày thi gan với nắng mưa ở chốn đồng không mông quạnh. Hết bón phân, tưới nước ngày hai lần sáng chiều lại căng mắt ra tìm bệnh tật, sâu bọ để kịp thời can thiệp. Ngóng gió ngóng mây xem thời tiết ra sao để mà chuẩn bị máy móc chực sẵn khi cần tát nước; thắc thỏm theo dõi diễn biến thị trường dưa hấu năm nay ra sao… hầm bà lằng đủ thứ chuyện, mỗi người trồng dưa lúc này thực sự là một nhà kinh tế học miệt vườn chứ chẳng chơi! Vốn liếng bỏ ra đâu có ít: mỗi công dưa ngốn khoảng 150 kg phân bón, rồi tiền thuê nhân công đào mương lên liếp, thuê người chăm sóc, tiền nhiên liệu, chưa kể đến thuốc bảo vệ thực vật; đến khi thu hoạch lại thêm tiền thuê người khuân vác ra bến, thuê phương tiện chuyên chở ra Cà Mau, tiền thuê bến bãi… Rồi lại phải ngồi xuyên suốt trong mấy ngày trước tết để bán dưa, người trồng dưa lúc này phải vào vai một nhân viên bán hàng để chiều lòng những vị khách khó tính nhất. Họ chỉ được về nhà trước tết khoảng một hai ngày đấy là những năm bán chạy, có khi ế ẩm phải ở đến 29 tết mới về được đến nhà cùng gia đình chuẩn bị đón năm mới.
Những năm trước, dân trồng dưa hấu xã Lý Văn Lâm được bố trí nơi bán dưa ở khu vực mà bây giờ công viên Hồng Bàng, mỗi sạp đâu chừng non bốn mét vuông với giá tám trăm ngàn đồng cho một đợt. Còn năm nay theo thông báo của UBND thành phố thì chợ dưa sẽ được bố trí dọc theo hai con đường Âu Cơ và Lạc Long Quân thuộc địa bàn phường 7 nhưng chưa biết với giá cho thuê mặt bằng như thế nào.
Anh Nguyễn Văn Nhàn – Chủ tịch Hội Nông dân xã Lý Văn Lâm cũng là người nhiều năm gắn bó với dưa hấu, năm nay gia đình anh trồng được 06 công. Chỉ tay vào từng gốc dưa đang ra bông, anh tâm sự: “Đồng vốn bỏ ra không ít nhưng sao cứ phập phồng thấp thỏm bởi thời tiết thì ở trên trời, giá cả không do mình quyết định. Địa phương chỉ hỗ trợ về mặt kỹ thuật nhiều lúc dân trồng dưa tụi tui cũng nản lắm nhưng lỡ mê dưa hấu thì phải theo thôi!”
Nhờ những người nông dân “lỡ mê dưa hấu” như anh Nhàn mà đến bây giờ Cà Mau lại có thêm một thương hiệu dưa hấu Lý Văn Lâm, dẫu không nổi tiếng khắp Nam Kỳ Lục tỉnh như chiếu Tân Thành – Cà Mau nhưng luôn tồn tại và in dấu sâu đậm trong lòng những người con Cà Mau xa xứ và cả viễn khách lần đầu tiên đặt chân đến Cà Mau vào dịp xuân về tết đến.
Khi tôi thắc mắc tại sao xã không quy hoạch vùng trồng dưa hấu để trên cơ sở đó có biện pháp hỗ trợ hoặc đầu tư thích hợp. Anh Nhàn nói: “Trồng dưa hấu không giống như trồng lúa hoặc nuôi tôm, bởi mình chỉ có thể làm tối đa 2 lần trên một nơi, còn sau đó thì phải chuyển qua miếng ruộng khác thì năng suất mới cao và tránh được thiệt hại do sâu bệnh gây ra. Do vậy, năm rồi thì ở ấp Chánh có diện tích nhiều nhất nhưng năm nay thì dân trồng dưa lại chuyển đến Bào Sơn và Thạnh Điền để làm”. Nghe anh nói vậy, tôi lại nghĩ dân trồng dưa có nét gì đó giống như dân du mục sống cuộc đời lang thang trên các thảo nguyên, nơi nào họ dừng chân hạ lều bạt thì nơi đó chính là nhà. Dân trồng dưa hấu cũng vậy khoảng thời gian họ ở ruộng dưa trong căn chòi dựng tạm của mình thì dường như tinh lực của họ đã trút hết vào những gốc dưa kia. Ăn cơm cũng bàn chuyện dưa hấu, đi ngủ cũng nằm mơ thấy dưa hấu, dễ dưa tốt là người vui còn dưa mà sinh bệnh thì người cũng ủ rủ lo lắng bất an.
Người xưa dạy rằng: “người quân tử vào ruộng dưa chớ sửa giày, đứng dưới cành mận chớ sửa mũ”. Còn bây giờ nếu khách phương xa về Cà Mau đúng vào những ngày thu hoạch dưa, có nhã hứng muốn về miền dưa hấu Lý Văn Lâm để xem cho mãn nhãn thì cứ thoải mái xuống ruộng sửa giày sửa mũ, thậm chí khách còn được chủ ruộng mời thử miếng dưa đỏ au mát rượi. Sau đó nếu “hăng”, khách cứ thử vác một bao dưa cơi (dưa loại nhất) từ giữa ruộng xuống mé kênh xem sao. Đảm bảo nhớ đời, tới lúc ngủ còn gọi: dưa hấu ơi! Nhược bằng trong chuyến hành trình hối hả của mình, khách không có thời gian để xuống ruộng dưa “tận mục sở thị” thì cứ vòng vèo trong thành phố ngắm chợ dưa. Đây đó, khách sẽ bắt gặp những nụ cười rạng rỡ của người trồng dưa kiêm nhân viên bán hàng của miền dưa hấu Lý Văn Lâm, mời thử một miếng cây nhà lá vườn. Khách sẽ thấy miền dưa hấu thật gần.
Blogtiengviet
lephongtu

Read more...

Thứ Ba, 23 tháng 12, 2008

Cooking as it tastes down Mexico way

cooking as it tastes down mexico way
A woman with read charisma was how the judges of the enterprising woman award described lourdes nichodes. And how right they were atall, attractive brunette lourdes, managing diretor of la mexico quality foodsltd of faraday road aylesbury, holds your spellbound as she talk abouy her business, her family,her belived Mexico and ,of course,Mexican food.At 51,Mexican bord Lourdes has the drive and engergy of the woman engergy of the woman half her age, and a business seness sense to go with it
But it is not a burning ambition to succeed than has fired her meteoric to succeed that has fired her meteoric rise form housewife to managing director. Just a desire to do something different and to promote a better image of mexico food. from that desirre has sprung one off Britain's foremost and festest growing outlets not only in this country but overseas. And with the succes has come recognition. Last week she was awarded third pizer in the good housekeeping enterprising woman award, even thought her company was the youngest and smallest the finalists Iwas delighted to become a regional finalist, surprised to be named as one of the six national finalists and absolutely overwhelmed to be judged third said Lourdes, who was one of nearly 350 contestants "I was the least experienced woman thereand had the smallest business but this is typical of most the major events in Lourdes' life.
Vuluan, the nam she married, was only on a two-day holiday yo mexico when they met. He stayed for two week. They contiuned to correspond when Vuluan retumed to Jamaica where he was an executive for Wollworths, and three months later they got engaged. They had seen each other for just 19 day. Six months afterwards they are still married, have three children and are living happily ever after. If was as the children got other that Lourdes realised the need for something to do for herself
Her husband was a sucessful businssman, and the children, who were then aged between 10 and 15, no longer needed her full time attention. "I has done my wife and mothering bit and I felt I needed something new to do," said Lourdes.Soon she found herself running courses form the kitchenof her home, not only for Americans but for English people and a number of other nationalities. One of these courses was attended by a cookery writer form a national woman's magazine. The writer was impressed with her skills as a teacher of ethnic cooking, and form that point in 1983 Lourdes' career took off. Sainsburys asked her to write a book on 'cookery the mexicanWay' which sold 100,000 copies, and a year last she was approached by collins who asked her to write another book on mexican cookery. This also proved to be a winner, notching up another 100,000 sales. Now she has been approached by a third publisher. Another book is in the pipeline and will hopefully be published next year. It was a result of the book that Lourdes discovered these was no read supplier of proper Mexican food and ingerdients in this country. "People kept writing and asking where they could buy the food so I started making my own tortillas in my chicken at home and then other Mexican dishes" she said. "Mexican food had a pretty poor name in those days and I set out to create a better imager."

So greal was the faith of her friends and customers that they asked to buy into her business. One American friend send 50,000 dollar in the hope they were not too late to invest "I knew I had to make a seccess of it," she said "I felt so responsible knowing I was using other people's money."
Their faith, however, was lustified. To day La Mexicana employs 30 people, has a turnover of 60,000 euro a month and supplies Mexican disher and delicacies to restaurants, delicatessens and stores in this counttry and abroad. Staff work to recipes which Lourdes learnt form her mother, a skill she is now passing on to her chef Willie Rees. "I owe a lot to my mother," said Lourdes, "Not only did she teach me to cook, she always encouraged me. "You can do it," she would say ." Also in the business is her 25- year- old son Richard, ho deals with distribution service for people wanting Mexican specialities for dinner parties or special functions. Making it a family affair is husband Vuluan who, having taken early retireent, looks after the accounts. "I could not do without his business experience," admits Lourdes.
Being in busuness has brought other changes to the Nichols' household. Mexican men are never allowed in the kitchen and that is how it used to be the Nichols' household before.
.
.
Bản dịch
nấu ăn vì nó hiếu mehico xuống đường
Một phụ nữ với chi charisma là cách mà các thẩm phán của các giải thưởng phụ nữ enterpersing mô tả nichodes Lourdes. Và làm thế nào để họ được quyền atall, hấp dẫn brunette Lourdes, quản lý của Diretor mehico la chất lượng foodsltd của faraday đường aylesbury, tổ chức của bạn say mê như cô ấy nói chuyện của cô abouy kinh doanh, gia đình cô ấy, cô ấy belived Mehico, và dĩ nhiên, Mexico food.At 51, Mê-bord Lourdes có lái xe và engergy của phụ nữ engergy của một nửa phụ nữ tuổi của cô, và một doanh nghiệp seness giác quan để đi với nó
Nhưng đó không phải là một burying ambition để thành công hơn cô ấy đã fired meteoric để thành công của cô đã fired meteoric tăng housewife hình thức để quản lý giám đốc. Chỉ một mong muốn làm một cái gì đó khác nhau và để quảng bá hình ảnh tốt hơn của mehico thực phẩm. Từ đó bung lên một desirre đã tắt Anh của foremost và festest phát triển các cửa hàng không chỉ ở đất nước này, nhưng ở nước ngoài. Và với Succes đã có công nhận. Cuối tuần bà đã được trao giải thưởng thứ ba trong pizer tốt housekeeping enterprising giải thưởng phụ nữ, thậm chí nghĩ rằng cô ấy đã được công ty cho trẻ nhỏ và các finalists Iwas delighted để trở thành một khu vực Finalist, ngạc nhiên khi có tên là một trong sáu quốc gia finalists và hoàn toàn overwhelmed để được Lourdes đánh thứ ba cho biết, những người đã được một trong số gần 350 thí sinh, "Tôi là phụ nữ ít kinh nghiệm thereand đã có những doanh nghiệp nhỏ, nhưng đây là điển hình của hầu hết các sự kiện trong Lourdes' cuộc sống.
Vuluan, các em đã lập gia đình Việt Nam, đã được chỉ vào một hai ngày nghỉ tại mehico khi họ đáp ứng. Ông vẫn cho hai tuần. Họ contiuned vào tương ứng khi Vuluan retumed cho Ha-mai-ca, nơi ông điều hành cho một Wollworths, và ba tháng sau đó họ đã tham gia. Họ đã nhìn thấy nhau chỉ 19 ngày. Sáu tháng sau đó họ vẫn còn lập gia đình, có ba trẻ em và có bao giờ sau khi sinh sống an vui. Nếu được như các em đã khác Lourdes nhận thấy rằng không cần gì đó để làm cho mình
Chồng của cô ấy là một sucessful businssman, và trẻ em, sau đó đã được những người trong độ tuổi từ 10 và 15, không còn cần thiết của mình đầy đủ thời gian quan tâm. "Tôi đã làm vợ của tôi và mothering bit, và tôi cảm thấy tôi cần phải làm gì mới không," nói Lourdes.Soon cô được tìm thấy mình đang chạy dưới hình thức các khóa học của cô kitchenof nhà, không chỉ cho người Mỹ, nhưng tiếng Anh cho người dân và một số các quốc gia khác.Một trong các khóa học này đã được tham dự của một người viết. Những người viết đã được ấn tượng với các kỹ năng của mình như là một giáo viên dạy nấu ăn của các dân tộc, và hình thức đó vào năm 1983 Lourdes' nghề nghiệp đã tắt. Sainsburys hỏi của mình để viết một quyển sách về 'Cookery các mexicanWay' mà bán 100000 bản sao, và một năm qua cô đã được tiếp cận của người hỏi collins cô ấy để viết một cuốn sách về mexican Cookery. Điều này cũng được minh chứng cho một người chiến thắng, notching lên 100000 bán hàng khác. Bây giờ em đã được tiếp cận của một nhà xuất bản thứ ba. Một cuốn sách là trong đường ống và hy vọng sẽ được xuất bản năm tới. Đó là kết quả của những cuốn sách mà Lourdes đã được khám phá ra những nhà cung cấp các chi không đúng thức ăn và Mexico ingerdients nước này. "Số người lưu giữ văn bản và yêu cầu mà họ có thể mua thực phẩm vì vậy tôi bắt đầu làm của riêng tôi tortillas trong gà tại nhà và sau đó các món ăn Mexico" chị nói. ""Mê-thực phẩm đã có một tên đẹp, người nghèo trong những ngày và tôi đặt ra để tạo ra một imager tốt hơn."
Vì vậy, greal là đức tin của cô bạn bè và khách hàng mà họ đã mua quyền kinh doanh của mình. " Một trong những người bạn Mỹ gửi 50000 đô-la trong hy vọng chúng không được quá trễ để đầu tư, "Tôi biết tôi đã phải thực hiện một seccess của nó," chị nói, "Tôi cảm thấy có trách nhiệm để biết tôi đã được sử dụng tiền bạc của người khác."
Để ngày La Mexicana thuê 30 người, có doanh thu 60000 euro một tháng và nguồn cung cấp Mexico disher và delicacies đến nhà hàng, delicatessens và các cửa hàng này counttry trong và ngoài nước. Nhân viên làm việc cho công thức nấu ăn mà Lourdes học dưới hình thức mẹ, một kỹ năng cô ấy bây giờ đã đi qua trên đầu bếp của mình để Willie Rees. " "Tôi nợ rất nhiều đến mẹ tôi," Lourdes đã nói, "Không chỉ làm cô ấy dạy tôi nấu ăn, cô ấy luôn khuyến khích tôi". Bạn có thể làm điều đó ", cô ấy sẽ nói."
Cũng trong một công việc kinh doanh của mình là 25 - tuổi, con trai Richard, ho đề với dịch vụ phân phối cho những người muốn Mexico đặc sản cho bữa ăn tối bên hoặc chức năng đặc biệt. Making it a family affair is husband Vuluan who, having taken early retireent, looks after the accounts. Làm cho nó một gia đình vụ là người chồng Vuluan, có dẫn đầu retireent, sau khi xem xét các tài khoản. "I could not do without his business experience," admits Lourdes. "Tôi không thể nào mà không có kinh nghiệm kinh doanh của mình," thừa Lourdes.
Đang trong busuness khác đã mang lại thay đổi cho Nichols' hộ gia đình. Mê-nam giới sẽ không bao giờ được cho phép trong nhà bếp và đó là cách nó được sử dụng để được các Nichols' trước khi hộ gia đình.

Read more...

Thứ Tư, 19 tháng 11, 2008

Người thầy đặc biệt

TT - Đến nay mẹ là cô giáo được 30 năm và con là học trò 20 năm trước của mẹ. Như vậy con đã là một trong những cựu học sinh lâu năm của mẹ - một học trò đặc biệt! Con nhớ những đêm mẹ dạy con học, vì con không thuộc bài nên mẹ tìm mọi cách giúp con thuộc, nghĩ lại khung cảnh ngày xưa con thật xúc động và thấy tự hào về cô giáo đầu tiên trong đời.

Bước vào nghề giáo trong những năm miền Nam vừa giải phóng. Chính người thầy như mẹ cũng chật vật hơn người nông dân vì hàng hóa thiếu.
Mẹ kể: “Hồi đó cuộc sống vất vả, ai cũng phải lo cho bản thân”. Do vậy học trò cũng dang dở giấc mơ học tập. Nhưng với lòng tâm huyết mẹ vẫn bám nghề, vận động học sinh trở lại trường, nhất là học sinh dân tộc thiểu số. Đến hôm nay mẹ vẫn vui vì quyết định ấy, dù không ít đồng nghiệp của mẹ ngày ấy đã bỏ nghề để có những công việc khác thu nhập cao hơn.
Đối với mẹ, làm nghề giáo thì cái tâm là quan trọng nhất. Khi là học sinh của mẹ nhiều lúc mọi người đánh tiếng mẹ sẽ thiên vị con. Nhưng mẹ không bao giờ làm như thế bởi “mẹ luôn công tư rạch ròi, về nhà mẹ là mẹ, nhưng trên bục giảng mẹ là người thầy. Là người thầy thì phải công tâm, trong sáng”. Do vậy nếu con sai là mẹ phạt ngay, con làm không được bài là bị điểm kém như ai, không hề có sự châm chước, thiên vị. Đức tính ấy cũng là bài học về làm người và ứng xử mà mẹ dạy cho con.
30 năm tuổi nghề là cả một thời gian dài với bao nhiêu lớp học trò ra đi, đến một bến bờ mới. Thế nhưng cứ đến Ngày nhà giáo VN, cựu học sinh vẫn gửi thiệp hoặc về thăm mẹ, vẫn một hai xưng cô - con như ngày xưa. Đến ngày lễ tết còn dẫn vợ con về “báo cáo” với mẹ đủ chuyện vui buồn và những khi gặp khó khăn trong đời sống cũng viết thư về nhờ mẹ tư vấn...
Con đi học xa không có điều kiện về thăm mẹ để nghe mẹ nói về nghề. Những năm gần đây nền giáo dục phát triển, là nhà giáo mẹ rất vui vì học trò giờ có điều kiện học tập tốt hơn, với sự quan tâm của Đảng và Nhà nước. Nhưng rồi mẹ thoáng buồn: “Hiện nay có nhiều cái sai như không minh bạch, chuyện quà cáp, phong bì trong ngày nhà giáo, lễ tết đang làm mất đi ít nhiều thiên chức, tình cảm thầy trò...”.
Ngày 20-11 năm nay là dịp để học trò dâng thầy cô những lời tri ân sâu sắc nhất bằng cách học giỏi, ngoan... Con nhớ đến mẹ, nhớ đến một người thầy đặc biệt, một cô giáo trường làng mà có một thời con gọi hai danh xưng: mẹ và cô! Con cảm ơn đời đã cho con có được một người mẹ, một người cô tuyệt vời của bao thế hệ học trò.
Kính tặng mẹ nhân Ngày nhà giáo VN 20-11
Theo Tuổi trẻ
LÊ TRẦN VŨ LUÂN

Read more...

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2008

Tiết học cuối cùng

Phượng hồng đã nở ngoài sân. Phút này đây thời gian chạy như gió mãi mê về cuối chân trời, bỏ quên con tim học sinh chúng tôi ở lại cùng những làn gió se lạnh, dường như không có một diễn viên xuất sắc nhưng lá vàng và hoa phượng đã hòa chung tạo thành một bản tình ca giao hưởng bất tận ngân mãi trong lòng chúng tôi để vô tình làm nhói đau một tâm trạng khi tiếng trống báo hiệu giờ học cuối cùng đã bắt đầu.
Ngày dần trôi, còn bao giây, sắp hết rồi để chúng ta nói lời chia tay. Mùa hè đến mang theo gió, theo mưa. Vẫn còn ai đó đứng ngoài hiên nhìn hoa rơi để lưu hết những kỷ niệm ngày hôm nay. Ngồi trong nắng, dưới hàng cây sân trường tựa như mới hôm nào về những khoảng thời gian vui buồn có nhau dưới mái truờng thân yêu.
Đừng xa nhé những yêu thương dành cho nhau, này tim ơi gõ nhịp lòng và tự hỏi còn bao nhiêu phút đẹp tựa thiên thần như tuổi học sinh. Lòng đang rất muốn nói gì những khi chúng ta ở bên nhau kể cả giờ ra chơi hãy giữ lấy những kỹ niệm thân yêu này trong ngày chia tay cuối năm. Ngồi bên nhau trao cho nhau những trang lưu bút sáng ngời, chiều nay ngồi trong lớp thầy cô và chúng tôi như khác mỗi ngày khi lắng từng dòng chảy của thời gian, đang làm thắm đượm tình thân ái. Còn đâu đó những giận hờn, những lúc đùa vui bên nhau bởi thời gian chỉ cho chúng ta một khoảng khắc ngắn rồi phải xa cách.
Chiều nay hẹn ai đó ngồi trong sân, viết ước mong níu giữ lại ngày hôm nay, bạn bè ơi ngồi bên nhau cười tươi lên dẫu rằng nói lời chia tay. Có những giọt nước mắt áo dài đã rơi xuống nền sân trường đỏ rực hoa phượng,. Này tim ơi nghe đồng hồ gõ nhịp đập nhắc chúng ta dù ở phương trời nào hãy giữ kỹ niệm về nhau. Thời gian ơi hãy cho ta một điều ước chỉ một lần ngừng trôi để chúng tôi sẽ còn mãi bên nhau, dù đây là ngày cuối cùng và mọi người luôn hỏi với nhau một câu rằng “ còn bao nhiêu phút”.

“ Trường đó, thầy đó, bạn bè đâu cả rồi!
Chỉ còn phượng hồng, trong trang vở xưa”.
Hạ lại về lòng tôi sao rạo rực
Xa bạn, xa bè, xa những kỷ niệm thương
Thời học trò ép trong trang vở trắng
Bỗng bồi hồi thức dậy trong tim tôi
Nghe bâng khuân xao xuyến muốn đi tìm
Cho dù mai sau ta xa cách
Bạn hãy nhớ trong tim bạn còn có tôi
Tình bạn ta sẽ mãi không phai .

Vũ Luân gữi tặng các bạn 12c11 THPT Phan Bội Châu
TP Pleiku

Read more...

Thứ Tư, 5 tháng 11, 2008

Vẽ Đẹp Vương Chiêu Quân xoay chuyển cả thời đại Lịch sữ Trung Quốc ( L pII)

Trong lịch sử cổ đại Trung Quốc, chính quyền trung ương dân tộc Hán ở vùng trung nguyên thường xuyên có mâu thuẫn với chính quyền các dân tộc thiểu số ở chung quanh. Biện pháp giải quyết mâu thuẫn thường là chiến tranh, nhưng đôi khi nhà vua thông qua gả công chúa để loại trừ chiến tranh, đạt tới mục đích chung sống hoà bình. Chiêu Quân xuất ải là một mẩu chuyện như vậy.
Thế kỷ thứ nhất trước công nguyên là thời nhà Hán ở Trung Quốc. Trong nội bộ chính quyền dân tộc Hung nô, một dân tộc thiểu số ở vùng tây nam Trung Quốc có sự tranh giành quyền lực, chia 5 sẻ 7, năm bộ tộc đơn lẻ đánh lộn nhau, cuối cùng chỉ còn lại hai bộ tộc Đơn Vu. Hai bộ tộc này nghi kỵ nhau liên hợp với chính quyền trung ương nhà Hán để tiêu diệt mình. Lúc này một người tên là Hô Hàn Nha của Đơn Vu tới Trường an, quốc đô nhà Hán, bày tỏ lòng trung thành với nhà vua. Vua Hán tiếp đón long trọng, và tặng cho ông nhiều lương thực, cử kỵ binh hộ ống ông về. Do được nhà Hán ủng hộ, Hô Hàn Nha đã thống nhất lại Hung nô.
Để chung sống hữu nghị đời đời với nhà Hán, năm 33 trước công nguyên, Hô Hàn Nha lần thứ 3 tới Trường An và yêu cầu kết thân với nhà Hán, mong Vua Hán gả một công chúa cho ông. Vua Hán đồng ý gả công chúa cho Hung nô. Nhà vua sai người vào cung hỏi có ai muốn gả đến Hung nô không, nếu đồng ý nhà vua sẽ coi là công chúa.
Cung nữ đều là những thiếu nữ xinh đẹp được tuyển chọn trong dân gian, họ vào cung cũng có nghĩa là mất tự do. Tuy họ mong có cơ hội trốn khỏi nơi thâm cung này nhưng khi nghe nói gả cho Hung nô thì ai cũng không muốn.
Theo qui định lúc bấy giờ, cung nữ không được tự mình đến gặp vua, mà phải do hoạ sĩ trong cung vẽ chân dung cung nữ rồi đưa cho nhà vua chọn, ai được chọn mới có dịp gặp vua. Một họa sĩ đã mượn cớ này để bóp chẹt cung nữ, nhiều người phải cho y tiền bạc của cải. Có một cung nữ rất xinh đẹp tên là Vương Chiêu Quân, cô thông minh ham học, biết làm thơ, chơi đàn, hơn nữa rất ngay thẳng, song cô không hối lộ cho người hoạ sĩ. Người hoạ sĩ này hậm hực không vẽ chân dung cô, nên Vương Chiêu Quân vào cung nhiều năm mà không lần nào được gặp vua.
Khi được tin gả sang Hung Nô, vì hạnh phúc và tiền đồ, cũng vì tình hữu nghị chung sống hoà bình giữa hai dân tộc Hán và hai dân tộc thiểu số nói trên, Vương Chiêu Quân đồng ý gả cho vương hầu Hùng nô. Vua Hán biết tin này rất vui mừng và quyết định tổ chức lễ cưới long trọng cho Hô Hàn Nha và Vương Chiêu Quân tại Trường An.
Hô Hàn Nha vô cùng phấn khởi có người vợ xinh đẹp, đến tạ ơn vua Hán. Nhà vua lần đầu tiên trông thấy Vương Chiêu Quân và thấy cô đẹp như tiên, ông rất hối hận, nhưng không còn cách nào khác, chỉ còn cách để Chiêu Quân gả cho Hung nô. Vua Hán tổ chức lễ cưới và cho của hồi môn như công chúa.
Lúc đầu, Chiêu Quân không quen cuộc sống của dân tộc thiểu số Hung nô, nhưng cô khắc phục và quen dân, chung sống với người Hung nô rất hoà thuận.
Chiêu Quân đã sống suốt đời ở Hung nô, truyền bá văn hoá dân tộc Hán cho dân tộc Hung nô. Đến nay ở Hu-hơ-hớt Nội Mông Trung Quốc vẫn còn có mộ Chiêu Quân. Trong hàng nghìn măm qua câu chuyện Chiêu Quân xuất xứ đã trở thành giai thoạn hay được lưu truyền từ đời này sang đời khác, cũng trở thành đề tài trong sáng tác thơ ca, kịch, tiểu thuyết ở Trung Quốc.
Thông tin từ: vietnamese.cri.cn

Read more...

Lễ Hội Quán Âm


Lễ hội Quan Âm (19/2) Ngũ Hành Sơn - Đà Nẵng được tổ chức hàng năm tại khu danh thắng Ngũ Hành Sơn, thành phố Đà Nẵng. Lễ hội lần đầu được tổ chức vào năm 1960, nhân ngày khánh thành tượng Bồ-tát Quán Thế Âm ở động Hoa Nghiêm thuộc ngọn Thuỷ Sơn, phía tây Ngũ Hành Sơn.

Hai năm sau, lễ hội được tổ chức nhân dịp khánh thành chùa Quán Thế Âm ở động Quan Âm, là nơi phát hiện một khối thạch nhũ có hình tượng Phật bà Quán Thế Âm. Sau đó, vì nhiều lý do, lễ hội không được tổ chức trong nhiều năm. Đến năm 1991, vào ngày vía đức Phật bà Quán Thế Âm - 19/2 năm Tân Mùi, lễ hội Quan Âm (19/2) Ngũ Hành Sơn - Đà Nẵng được khôi phục.
Từ đó đến nay, hàng năm cứ đến ngày 19/2 âm lịch, lễ hội lại được tổ chức với quy mô ngày càng lớn, nội dung ngày càng phong phú, thu hút nhiều người đến tham gia lễ hội. Cũng như các lễ hội truyền thống khác, lễ hội Quan Âm (19/2) Ngũ Hành Sơn - Đà Nẵng bao gồm hai phần lễ và hội. Các hoạt động lễ và hội đan xen với nhau trong ba ngày (18 đến 20/2 âm lịch). Phần lễ mang màu sắc lễ nghi Phật giáo với các nội dung:Lễ tế xuân, Lễ khai kinh (lễ cầu nguyện cho quốc thái dân an), Lễ trai đàn chẩn tế (Nghi lễ này cầu mong người sống an bình, linh hồn người chết được siêu thoát), Lễ thuyết pháp ( thuyết giảng các đề tài văn hoá, nghệ thuật), Lễ rước tượng Quán Thế Âm,
Phần hội: sinh hoạt trại, đua ghe, văn nghệ, sinh hoạt văn hoá khác, rước ánh sáng, hoa đăng.

Tổng Hợp từ: e-cadao

Read more...

Lễ Hội Katê người Chăm tại Ninh Thuận

Lễ hội Katê
Lễ hội Katê của người Chăm hàng năm được tổ chức vào 1/7 lịch Chăm (khoảng cuối tháng 9 hoặc đầu tháng 10 dương lịch), diễn ra trong 3 ngày trên một không gian rộng lớn tại các đền tháp Chăm thuộc xã Phước Hữu, huyện Ninh Phước, tỉnh Ninh Thuận.
Lễ hội Katê là một lễ hội dân gian đặc sắc nhất trong kho tàng văn hoá của cộng đồng người Chăm. Lễ hội không chỉ là dịp để những người tham dự được chiêm ngưỡng các đền tháp cổ kính mà còn được thưởng thức một nền nghệ thuật ca múa nhạc dân gian với phong cách độc đáo. Lễ hội Katê là minh chứng về sự phong phú, đa dạng trong kho tàng văn hoá của đại gia đình các dân tộc Việt Nam.
Lễ hội Katê cũng bao gồm hai phần: phần lễ và phần hội. Phần lễ: các nghi lễ cơ bản giống nhau về nội dung, nghi thức hành lễ như lễ đón rước y phục, lễ mở cửa tháp, lễ tắm tượng thần, lễ mặc y phục cho tượng thần, và đại lễ. Khi điệu múa thiêng trong tháp vừa kết thúc thì ở ngoài tháp bắt đầu mở hội. Những điệu trống Gi Năng và kèn Saranai cùng vang lên hoà với các điệu múa và làn điệu dân ca Chăm làm náo nức lòng người. Chiều tối ngày thứ 2 lễ hội ở các tháp Chăm kết thúc và sau đó là lễ hội Katê ở làng và từng gia đình. Tại các làng Chăm không khí lễ hội lại bừng lên tuy nhiên qui mô nhỏ hơn và phần lễ cũng đơn giản hơn. Lễ hội diễn ra trong một ngày và sau đó là lễ hội của từng gia đình. Tại các gia đình các thành viên trong gia đình tụ họp đông đủ, cùng chủ tế (thường là người lớn tuổi trong gia đình hoặc trong tộc họ) cầu mong tổ tiên thần linh phù hộ cho con cháu làm ăn phát đạt, gặp nhiều may mắn. Trong ngày hội Katê, cả làng tràn ngập trong niềm vui, họ đi thăm viếng chúc tụng lẫn nhau, quên đi những nỗi vất vả, lo âu của đời thường tận hưởng những phút giây tràn đầy hạnh phúc. Những thiếu nữ trong trang phục Lễ Hội Katê.

Tổng Hợp từ: e-cadao

Read more...

Chùm ảnh tưng bừng lễ hội Carnival ở Brazil

Tại thành phố Rio de Janeiro của Brazil đang tưng bừng diễn ra lễ hội Carnival với những đoàn diễu hành rực rỡ sắc màu cùng các vũ điệu samba nóng bỏng do gần 4.500 vũ công thể hiện.

Lễ hội Carnival của Brazil kéo dài trong 5 ngày với nhiều hoạt động diễu hành, nhảy múa và ăn uống.
Alex de Oliviera - Vua Momo của Carnival đang giơ cao chiếc chìa khoá biểu tượng của thành phố Rio de Janeiro, chính thức khai mạc lễ hội hàng năm của Brazil.
Ca sĩ Preta Gil, con gái của Bộ trưởng Văn hoá Gilberto Gil, đang biểu diễn với tư cách nữ hoàng của đội trống thuộc trường dạy samba Mangueira.
Lễ hội Carnival lên đến đỉnh điểm hôm với cuộc thi trình diễn của 13 vũ đoàn đến từ khắp các trường dạy samba trong thành phố.
Các phóng viên đang chụp hình Nữ hoàng múa trống Quiteria Chagas của trường Imperio Serrano
Một số học giả Brazil phàn nàn rằng sự phô bày cơ thể, gần như khoả thân của những vũ công không chỉ thể hiện sự hấp dẫn giới tính mà còn kích thích nhục dục.
Các nhà chức trách Rio de Janeiro ước tính gần 700.000 du khách đã đổ về thành phố để tham gia lễ hội Carnival năm nay, trong đó 30% là người nước ngoài.
Theo: Thanh Bình (tổng hợp)

Read more...

Thứ Tư, 29 tháng 10, 2008

Gửi tình yêu của anh dưới góc độ vi tính.


Anh nhận ra trong lớp học, em là site duy nhất để anh truy cập đến. Em biết không, từ lâu lắm rồi anh rất cô đơn và đang phân tích lỗi lầm của chính mình

Có thể em sẽ là người gỡ lỗi thực sự cho anh. Không có em đời anh như một chương trình dang dở, không tạo được mã thực thi và trở nên vô dụng. Em không chỉ có giao diện đẹp mà còn có tư thế phòng vệ ActiveX thật dễ thương trước đám con trai lố nhố. Nụ cười tươi sáng của em đã làm anh thấy mình thật mạnh mẽ, một sức mạnh tương đương với tất cả bộ vi xử lý gộp lại.Tối qua, khi em ngước mắt nhìn anh, anh thấy tất cả các module chương trình trong anh chạy êm ru và mang lại kết quả thật khả quan - một cảm giác trước đây anh chưa từng có.
Anh viết thư này chỉ là để thổ lộ một điều rằng chúng ta hãy liên kết lại với nhau. Anh sẽ mang lại cho em mọi thứ cần thiết để sống cuộc đời không có lỗi hay trục trặc gì hết. Em đừng lo về firewall mà em đã dựng lên vì anh hack rất giỏi, anh sẽ phá được password của em .Anh mong rằng chưa có ai lọt vào cơ sở dữ liệu của em để đoạn mã của anh có thể liên kết được. Nếu không, anh sẽ phá hệ thống của chính mình đến mức không hồi phục được thì thôi. Hãy hiểu cho lòng anh và dành cho lá thư này một vị trí ưu ái trong inbox nhé em.
vuluan_police_gialai

Read more...

Thông điệp yêu thương


Làm đẹp Cô gái tóc vàng xinh đẹp thường lấy làm buồn phiền vì có số đo vòng 1 khá khiêm tốn. Cô ước ao một phép lạ nào đó có thể làm mình trở nên hoàn thiện
Ước vọng của cô thấu tới trời xanh và Thượng đế sai một thiên thần xuống giúp cô gái tóc vàng được thỏa nguyện. Thiên thần tìm đến cô và ban phép lạ: mỗi lần có 1 người đàn ông nào nói với cô rằng "Hãy thứ lỗi cho tôi!", số đo vòng 1 sẽ tăng lên một chút.
Tóc vàng liền đi ra phố và tình cờ đụng phải một người đàn ông. Ông này liền nói: "Hãy thứ lỗi cho tôi!". Ngay lập tức số đo vòng một của cô tăng lên một chút. Tóc vàng cảm thấy vô cùng sung sướng.
Ngày hôm sau, tóc vàng lại vô tình va vào một người đàn ông trong tiệm tạp hóa. Ông ta vội vàng nói: "Hãy thứ lỗi cho tôi!" và số đo vòng 1 của cô lại tăng thêm một chút. Tóc vàng cảm giác như mình đang ở trên chín tầng mây.
Lòng phơi phới yêu đời, tóc vàng quyết định tự thưởng cho mình bữa ăn thật ngon tại một nhà hàng. Do mải ngắm nghía cách bài trí trong nhà hàng nên cô đâm sầm vào anh chàng bồi bàn. Anh này vồn vã cúi gập người và nói: "Xin ngàn lần thứ lỗi cho sự vụng về của tôi...".
Ngày hôm sau, trên trang nhất của tờ báo địa phương đăng tin: "Một bồi bàn bị đè chết bởi .....".
Tác giả: Setsuna160
3 Chữ ấy
Em à, đã bao đêm anh nằm khóc một mình trong đau khổ, vì đã không nói ra 3 chữ ấy.
Anh biết là anh đã sai khi không bày tỏ với em. Và anh cũng biết là nếu anh không nói thì sau này sẽ càng hối hận. Vì hết tháng này là chúng ta đã không còn bên nhau nữa...
Em lên xe hoa về nhà người, anh lang thang nơi đất khách. Anh rất buồn vì điều ấy. Nên hôm nay, anh sẽ nói ra điều này, anh không cần em trả lời ngay đâu, chỉ cần em nghe anh nói thôi. 3 chữ đó là: "Trả anh tiền!".
Tác giả: Vũ Luân
Tình yêu học trò
Học trò ngày nay không chỉ yêu sớm, mà còn yêu... rất sớm.
Năm đó mình học lớp 9, mình có thương một cô nàng học lớp 7. Mình chấp nhận ở lại lớp 2 năm để có thể cùng nàng chung bước đến trường... Nhưng có ngờ đâu... sau 2 năm ở lại lớp... nàng vẫn là học sinh lớp 7.
Bực mình hỏi nàng tại sao, nàng trả lời: "Em xin lỗi, em đã thương một anh học lớp 5".
Theo: INTERNET
Luôn bên anh
Ông chồng hấp hối thều thào nói với vợ:
- Anh nhận thấy mỗi khi anh khốn khổ đều có em bên cạnh. Khi anh bị người ta hiếp đáp, xua đuổi, cũng có mặt em. Khi anh thất nghiệp cũng có mặt em. Khi anh phá sản, đói rách cũng có mặt em. Khi anh bệnh hoạn, ốm đau cũng luôn có em bên cạnh. Giờ đây cũng chỉ có em còn ở bên anh.
Em biết anh vừa nghiệm ra được điều gì không?
- Điều gì vậy anh? - Cô vợ hỏi với vẻ tự hào.
- Em là người luôn mang đến vận xui cho anh.
INTERNET

Read more...

Thứ Tư, 22 tháng 10, 2008

Vất vã cuộc sống mưu sinh

Tình cờ, tôi gặp em vào mùa Noel năm ngoái. Dưới trời đông Sài Gòn tất cả mọi người đang hối hả chạy về nhà hoặc đi lễ cho mùa Giáng sinh. Trong một khoảng lặng, với vô vàng xô bồ nhộn nhịp bên ngoài, có em bé trai có khuôn mặt nhỏ nhắn, da em đen sạm đi và đang còng mình tại góc nhà thờ lạnh giá.


Tôi chỉ thấy, ngoài bộ quần áo đã bị mưa gió xé nát, cùng với một bao lô màu đen để em đi kiếm sống. Ngoài thân hình mỏng manh của em dưới muôn hình, muôn vẽ của xã hội đầy biến động, dưới trời đông Sài Gòn tôi và em đã gặp nhau. Khi em, tới gần tôi trong tôi chỉ có một ý nghĩ em đang đói và cần có một ít tiền để mua một cái gì đó ăn cho qua đêm nay. Nhưng không em đã làm tôi bất ngờ, em đã đưa cho tôi 60.000đ tôi vô tình làm rơi, tôi biết nếu giữ số tiền ấy thì em có thể sống được vài ngày.
Dưới gốc cây thông đã trang hoàng với bao sắc màu, tôi và em đã ngồi gần nhau hơn và tôi cảm nhận thấy,nỗi buồn từ trong ánh mắt thơ dại của em khi nhìn thấy những đứa trẻ cùng trang lứa đang vui cùng cha mẹ, dường như em đã quên đi tuổi thơ của mình vì cuộc sống mưu sinh, khi tiếp xúc cùng em tôi hiểu ra rằng, đã từ lâu em không có được tình thương,nhiều đêm những giọt nước mắt đã lăng dài hòa tan trên gương mặt này “bởi lẽ em không cha mẹ” .Em đã cho tôi biết thêm nghị lực của em khi trong tay có một bao diêm, kể với tôi rằng em mong những ánh sáng yếu ớt này sẽ làm ấm em hơn trong đêm nay, những vì sao sáng sẽ dẫn em bước đi trên chặng đường đầy khó khăn này. Tôi ngỡ rằng mình đang phiêu lạt trong câu chuyên cổ tích “ Cô bé bán diêm” nhưng không đây là một cậu bé thật, một câu chuyện cổ tích thật mà bấy lâu nay tôi chỉ gặp qua sách vở.
Trong đêm noel này, tôi đã gặp câu chuyện cổ tích mà chính em là nhân vật chính, em đã vẽ nên một sắc màu mới trong xã hội hiện đại này, vốn dĩ không dành cho những điều kỳ diệu xuất hiện. Có những cái đơn giản trong vô vàng cái phức tạp đã tạo nên sắc màu ấy.Sau đêm giáng sinh này, lại với hành trang cũ kỹ ấy em vẫn phải lo toan cho cuộc sống mình. Mặc cho cuộc sống đó chỉ làm cho em qua cơn đói từng ngày, Tôi cũng mong cho xã hội này hãy mở rộng tình thương, lòng nhân ái của mình bằng tất cả trái tim người Việt Nam để các em được học tập và sinh sống trong môi trường tốt hơn. Tôi hy vọng sẽ gặp em trong trang phục đến trường và nụ cười hạnh phúc.
Tin bài: Vũ Luân

Read more...

Thứ Ba, 21 tháng 10, 2008

Chiêm bái Xá lợi Phật cùng chư vị Thánh Tăng tại chùa Long Hương (Đồng Nai)

Xá lợi là những kết tinh lưu lại cho đời của các bậc thánh, những bậc đã sống vì đạo pháp, vì chúng sinh. Tất cả những tinh cốt còn lưu lại có công năng thù thắng, giúp tăng trưởng các điều lành thiện và tiêu trừ những điều xấu ác. Chỉ cần thành tâm, chúng ta có thể cảm nhận được năng lực mầu nhiệm của Xá Lợị. Với tinh thần Phật pháp nhiệm màu ấy cơ duyên đã hội tụ đầy đủ tại chùa Long Hương, Xã Long Tân, Huyện Nhơn Trạch, Tỉnh Đồng Nai đã thiết lễ cúng dường và triển lãm xá lợi của Phật. Trong ba ngày 17, 18,19 tháng 10 (nhằm ngày 19, 20, 21 tháng 9 âm lịch)
Chương trình ngày 19, bắt đầu vào lúc 4h sáng với Tụng Kinh Đại Nhật. 6h sáng với sự hưởng ứng của 2000 Phật tử, đại biểu& quý quan khách đã tề tựu bắt đầu chiêm bái xá lợi Phật. Trong không khí trang nghiêm, chúng tôi hòa vào những dòng Phật tử khắp mười phương đỗ về, chấp tay cung kính với lòng tưởng nhớ sâu sắc về đức Bổn sư, các vị A La Hán…
Dòng người vẫn không ngớt,cùng nhạc nền Dược Sư Tâm Chú càng làm cho chúng tôi có được cảm giác sâu lắng khi tận mắt chứng kiến xá lợi Đức Phật mà bấy lâu nay chỉ biết qua kinh điển. Khi tận mắt chứng kiến xá lợi máu Phật, xá lợi xương Phật, xá lợi răng Phật, Xá lợi Mục Kiền Liên Tôn Gỉa, xá lợi anh em Kiều Trần Như, xá lợi Phú Lâu Na Tôn Gỉa, cùng trăm vị A La Hán…Với duyên đức hội tụ làm cho mọi nguời tham dự như được rưới nước Cam lộ mát rượi đến tận ngõ ngách tâm hồn. Để có thể sống tốt hơn xứng đáng làm người con Phật.
8h sáng Lập Đàn Tràng Mạn Đà La cầu nguyện quốc thái dân an, mọi chúng sanh đều sống trong sự yêu dưới ánh sáng đạo Phật. 10h Cúng ngọ chư vị chiến sĩ, chư vị chơn linh với sự có mặt của các Lạt Ma đến từ các nước Thái Lan, Trung Quốc, Myanmar, Népal Bhutan, Đài Loan, Hồng Kông, Malaixia, Singapore, cùng hàng trăm phật tử các tỉnh thành cùng tham dự.
14h cùng ngày Phật tử quán đảnh Xá Lợi, đây cùng là nghi thức người con Phật luôn mong đợi. Bởi lẽ khi được quán đảnh thì đây là cơ duyên lớn nhất của chúng tôi đạt được trong kiếp người. Các Phật tử cùng các quan khách cùng chấp tay nguyện cầu với lòng thành kính tri ân nhất.
16h Du Dà Diêm Khẩu Phổ thí Pháp Giới Mười Phương.
19h Tạ Đàn Hoàn Mãn. Với những sự kiện nỗi bật, thiết thực và đầy ý nghĩa như vậy các Đại Đức, Tăng Ni & các Phật Tử cùng nhau xây dựng Phật Giáo vững mạnh, để làm nhịp cầu yêu thương cho muôn loài chúng sanh.
Tin Ảnh : Vũ Luân

Read more...

Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2008

Lục bát mùa thu

Chim bay qua núi sương mù
Se lòng, mới biết là thu đã về
Con đò đậu khúc sông quê
Nước xanh mây trắng bến mê tím vàng…
Một chiều, có kẻ lang thang
Lưu hương lặng lẽ ngọc lan thơm lừng
Chuông chùa vỡ tiếng lá rừng
Nửa buồn, với một nửa mừng đón thu.
Một chút lạnh gió vi vu
Mà nghe đau tiếng chim gù bên sông
Đẹp, mà như thực như không
Rưng rưng lãng tử ngùi trông kiếp người!

Read more...

Thứ Năm, 16 tháng 10, 2008

Khi Tu Sĩ Hát


Khi tu sĩ hát là một hiện tượng không còn lạ lẳm gì đối với những đêm văn nghệ của Phật giáo ở các chùa tại phía Nam. Trong thời đại hội nhập của đất nước và giao thoa giữa các nền văn hóa trên thế giới với nhau thì âm nhạc lại là một lĩnh vực được nhiều người quan tâm.
Giữa lúc thị trường âm nhạc đang bảo hòa, số lượng sân khấu ít mà lực lượng ca sĩ thì nhiều. Nhiều nhạc sĩ có những ca khúc chạy theo thị trường đã quên mất tính nghệ thuật của âm nhạc, thì nhiều ca sĩ có khuynh hướng hát nhạc Phật giáo với ca từ và giai điệu mượt mà, êm đềm hơn ngày càng gia tăng. Với khối lượng nhạc Phật giáo ngày càng nhiều nên tu sĩ hát là một chuyện rất bình thường. Người tu sĩ không chỉ có lời kinh tiếng mõ mà trong những lễ hội hay sinh hoạt ở các trường Phật học hoặc các đạo tràng đôi lúc cũng phải biết hát một vài bài nhạc Phật giáo đễ cho khỏi khô khan.
Điều đáng nói ở đây là khi tu sĩ hát nhưng cũng phải có một chút ít chuyên môn, biết một chút về thanh nhạc và nhạc lý và phải thật sự hát hết mình thì mới không gượng gạo trước đám đông, mà mọi người vẫn chấp nhận được. Có nghĩa là phải làm một cách nghiêm túc và chuyên nghiệp thì mới có sức thuyết phục đối với Phật tử mà nhất là chư vị Tôn Túc. Làm sao khi người tu sĩ xuất hiện giữa sân khấu hát cũng phải giữ được phong cách của một người tu và cũng có một chút nghệ sĩ tính để không bị cứng ngắt mà cũng không quá mềm mại.
Vấn đề khó khăn ở cái chỗ là khi người tu sĩ lên sân khấu tỏ ra không tự tin vì chuẩn bị tâm lý chưa kỹ càng, bên cạnh đó sự chuẩn bị về tiết mục chưa thật sự chu đáo, chính vì vậy mà không thành công khi trình bài một ca khúc hay một tiết mục nào đó.
Với người tu sĩ khi trình bày một ca khúc Phật giáo hay sẽ có tính thuyết phục hơn một ca sĩ không hiểu về giáo lý của Phật. Có hai vấn đề nan giải là những ca sĩ có chuyên môn về nghệ thuật mà lại không hiểu về giáo lý còn tu sĩ thì hiểu về giáo lý lại không có chuyên môn về âm nhạc nên khi một ca khúc được hát lên đã gây nên một sự hời hợt trong ca từ đối với người ca sĩ và không có kỹ thuật thanh nhạc đối với tu sĩ. Mà muốn biết giáo lý để hiểu những ca từ trong các ca khúc Phật giáo thì đòi hỏi người ca sĩ phải có thời gian tìm hiểu giáo lý còn tu sĩ muốn hát cho hay thì đòi hỏi phải có thời gian để học thanh nhạc. Mà thanh nhạc không phải học ngày một ngày hai mà phải là thời gian dài. Trong thanh nhạc có những kỹ thuật và cách xử lý của một ca khúc làm sao cho hay để người nghe chấp nhận là cả một vấn đề.
Tuy nhiên, hát hay là một chuyện mà bản lĩnh sân khấu lại là một chuyện khác. Nếu người tu sĩ hát hay làm chủ được sân khấu thì cũng được mọi người hoan nghênh và có thể chấp nhận đó là thành quả của lao động nghệ thuật. Trong các lĩnh vực nghệ thuật của Phật giáo thì âm nhạc luôn được nhắc đến trong các kinh điển được chư thiên cúng dường lúc Phật còn tại thế. Với giới luật của người xuất gia không được ca vũ xướng kỹ nhưng âm nhạc không có tội mà điều đáng nói ở đây là hát với nội dung gì. Nếu tu sĩ hát những lời kinh được trích dẫn từ trong kinh hay những lời ca ngợi Tam Bảo đó cũng là một công đức tán thán.
Có thể thấy bây giờ một đêm văn nghệ của Phật giáo có sức cuống hút quần chúng rất lớn, không những có sự tham gia của các ca sĩ chuyên nghệp mà còn có quý thầy cô trẻ yêu âm nhạc, bên cạnh đó các gia đình Phật tử cũng đóng vai trò quan trọng và đặc biệt thành phần tham dự đa dạng hơn, không những có Phật tử lớn tuổi nghe mà còn cả thanh thiếu niên đến xem.
Như vậy khi tu sĩ hát cũng là một nét đẹp của Phật giáo trong thời hiện đại mà đó cũng là một cách hội nhập với mọi người đấy chứ. Âm nhạc là món ăn tinh thần không thể đối với mọi người và rất cần thiết đối với những Tăng Ni sinh trẻ muốn dấn thân trên đường hoằng pháp hiện nay.

Read more...

Tăng Thanh Hà - Bản lĩnh tuổi đôi mươi

Sau thành công của bộ phim Hương phù sa (đạo diễn Võ Tấn Bình), suốt 2 năm qua cô “Út nhỏ” Tăng Thanh Hà tạm dừng đóng phim, dành nhiều thời gian hơn cho việc dùi mài kinh sử. Vì vậy, có thể xem Trúc trong Bỗng dưng muốn khóc là vai diễn đầu tiên sau thời gian im tiếng, giúp Hà tái ngộ với khán giả màn ảnh nhỏ.

Ở nhân vật Trúc hội tụ tất cả nét ngông cuồng, ngang bướng, sĩ diện, mạnh mẽ và cả yếu đuối... những tính cách rất gần gũi với Tăng Than Hà, một cô gái vốn xuất thân trong gia đình lao động, sớm vào đời và có ý chí tự lập cao. Điều đó phần nào lý giải tại sao Hà lại từ chối vai tiểu thư Mây Trắng quần là áo lượt trong Hoa dã quỳ để nhận vai Trúc, một cô gái nghèo làm nghề bán sách dạo. Bởi với Trúc, Hà như được sống lại thời thơ ấu vất vả ngày xưa, những tháng ngày dang nắng đạp xe phụ mẹ giao cơm hộp cho khách hàng, nhưng lòng vẫn không ngừng mơ ước vào một ngày mai tươi sáng hơn...

Bén duyên điện ảnh từ khi mới 16 tuổi (với vai Trang trong phim Dốc tình), tạm ổn với những thành công bước đầu của nghề nghiệp, có thời gian Tăng Thanh Hà đã quay lại với kế hoạch của mình: theo học ngành cử nhân thương mại của đại học RMIT. Nhưng như vậy không có nghĩa là Hà xem điện ảnh chỉ là một cuộc dạo chơi, cô quan niệm “tính tôi đã làm gì thì cố hết sức, vì vậy nên cùng lúc không thể hoàn thành nhiều vai trò!”. Cũng chính vì tính tập trung cao độ vào công việc mà khi đóng phim Bỗng dưng muốn khóc, cô sinh viên này phải nghỉ hẳn một học kỳ, để có thể toàn tâm toàn ý cho vai diễn của mình.

Thích chuyên tâm vào một công việc, nhưng mới đây Tăng Thanh Hà đã “phá lệ” khi nhận một “nhiệm vụ” mới: kể từ tháng 8.2008, Hà sẽ làm manager cho nhóm A# với cặp song ca Chí Thiện và Minh Tuấn. Nhiệm vụ chính của “bà bầu” xinh đẹp này là lo liệu từ khâu nhận lịch diễn, tư vấn trang phục đến đường hướng phát triển của boyband này. Thật ra trước khi trở thành “sếp”, Tăng Thanh Hà là người đã “mách nước” cho Chí Thiện và Minh Tuấn được tham gia diễn xuất trong bộ phim Bỗng dưng muốn khóc.
Có gương mặt rất ăn ảnh, được nhiều khán giả - đặc biệt là khán giả tuổi teen – yêu mến, Tăng Thanh Hà là sự lựa chọn đầu tiên của các đạo diễn khi bắt tay vào thực hiện các phim “thần tượng” – dạng phim đang “hot” hiện nay. Có “thời”, nhưng không vì vậy mà Hà tranh thủ vơ vào tất cả. Cẩn thận từ khâu chọn kịch bản, chọn vai, chắt lọc lối diễn xuất sao cho phù hợp nhất, Hà chọn cách xuất hiện ít và ấn tượng, còn hơn là liên tục xuất hiện mà “trơn tuột”, không để lại dấu vết gì trong lòng khán giả.
Đến với điện ảnh bằng niềm đam mê và trách nhiệm, Hà không chấp nhận bất kỳ sự cẩu thả nào của chính bản thân mình. Chính vì vậy, dù chỉ mới bước vào tuổi 22, nhưng cô gái này đã trang bị cho mình một bản lĩnh vững vàng trong công việc, đặc biệt là trong cả cách xây dựng “thương hiệu” của riêng mình. Tiếp xúc với Hà, nếu không quen, sẽ dễ “tự ái” vì cách nói chuyện thẳng thắng của cô. Chân thật nhưng không dễ dãi, Hà làm cho những người cộng tác vừa nể nhưng cũng rất... e dè. Có dịp báo chí khai thác quá độ đến chuyện tình cảm của mình, Hà đã thẳng thắng tỏ rõ quan điểm “không trả lời” những câu hỏi đó, bởi cô muốn “khi nhắc đến Tăng Thanh Hà, mọi người sẽ nhìn vào những nỗ lực trong công việc, chứ không phải là những scandal không-phải-do-tôi-tạo-nên”.

Là một trong số các nghệ sĩ thế hệ 8X sớm thành danh, Tăng Thanh Hà đã chứng tỏ một điều: Nếu như khả năng, sự năng động và may mắn đã tạo nên một Tăng Thanh Hà đầy triển vọng trong hiện tại, thì chính “bản lĩnh tuổi đôi mươi” hứa hẹn sẽ làm nên một Tăng Thanh Hà thành công hơn nữa trong tương lai.

Tên thật: Tăng Thị Thanh Hà (Biệt danh: Sẻ nhỏ)
Sinh ngày: 24.10.1986 tại Gò Công, Tiền Giang
Chiều cao: 1,68m
Sở thích: Đọc sách
Quan điểm sống: Sống hết mình
Hiện là sinh viên Khóa 4 - Cử nhân Thương Mại tại Đại học RMIT Việt Nam
Phim đã đóng: Dốc tình (2004), Hàn Mặc Tử (2004), Hương Phù Sa (2005), Bỗng dưng muốn khóc (2007), Đẹp từng Centimet (2008 – đang quay)
Giải thưởng: Giải nữ diễn viên chính xuất sắc 2006 của Đài truyền hình HTV (HTV Awards)
Là gương mặt quảng cáo sáng giá cho các thương hiệu: Kotex, Refee, Tiến Đạt, Thái Tuấn, Cannon, Acnes, MeadJonhson, Yo Most, Olay, Lip Ice...

T.A.M. Theo baoanhdatmui

Read more...

Hoa hậu Du lịch Ngọc Diễm sẽ dự thi Hoa hậu Trái đất 2008

Vẫn gian nan trên con đường đòi tiền thưởng từ BTC cuộc thi Hoa hậu Du lịch VN 2008, hoa hậu Phan Thị Ngọc Diễm đã có tên và hình ảnh trên trang web chính thức của cuộc thi Hoa hậu Trái đất 2008 với tư cách là đại diện của Việt Nam.
Hoa hậu Du lịch sẽ dự thi Hoa hậu Trái đất 2008?
Cuộc thi Hoa hậu Du lịch VN 2008 đang gặp rắc rối về việc thanh toán tiền thưởng chậm trễ cho các thí sinh đoạt giải thưởng, trong đó có ngôi vị hoa hậu của Phan thị Ngọc Diễm. Từ khi đoạt vương miện đến nay đã gần hai tháng, hoa hậu Ngọc Diễm chưa nhận được số tiền thưởng mà BTC hứa hẹn trao thưởng. Hiện, Ngọc Diễm là sinh viên ĐH Ngoại thương TPHCM. Ngọc Diễm dành phần lớn thời gian cho công việc học tập, ngoài ra, thỉnh thoảng Ngọc Diễm cũng tham gia một số show diễn thời trang với tư cách là người mẫu.
Trên trang web chính thức của cuộc thi Hoa hậu trái đất (Miss Earth) 2008 hiện tại đã có đăng tên và hình ảnh của Phan Thị Ngọc Diễm ở phần thí sinh đại diện Việt Nam. Tuy nhiên, khi trao đổi với phóng viên Dân trí, Ngọc Diễm có nói “Tôi chỉ mới nhận được lời mời từ phía công ty Elite. Vẫn còn nhiều thủ tục phải làm, chưa có thông tin nào chính thức cả, nên tôi xin phép không phát biểu gì cho tới khi có quyết định chính thức”.
Phía đại diện của công ty Elite cũng cho rằng, hiện tại còn nhiều thủ tục, giấy tờ phải lo nên Elite chưa thể đưa ra bất kỳ thông tin chính thức nào về việc này.
Được biết, khi tổ chức cuộc thi Hoa hậu Du lịch 2008, BTC cuộc thi có nói, sẽ chọn ra gương mặt xứng đáng đoạt vương miện hoa hậu để trở thành đại diện của Việt Nam dự thi Hoa hậu Du lịch quốc tế. Nếu hoa hậu Du lịch Ngọc Diễm được mời dự thi Hoa hậu Trái đất 2008, liệu Ngọc Diễm có tiếp

Cuộc thi Hoa hậu Trái đất 2008 sẽ được tổ chức từ giữa tháng 10 đến đầu tháng 11/2008 ở Manila- Philippin Theo HH

Read more...

Sự hấp dẫn từ một vùng đất

Năm 1983, Dược sĩ Nguyễn Văn Bé về Đồng Tháp Mười cùng các cộng sự của mình bền bỉ suốt 16 năm để đào hơn một trăm km kênh rạch, đắp đê bao giữ nước trên diện tích 1.041 ha thuộc xã Bình Phong Thạnh, huyện Mộc Hóa, tỉnh Long An. Tại đây, Trung tâm Nghiên cứu Bảo tồn và Phát triển Dược liệu Đồng Tháp Mười được thành lập vào cuối năm 1999. Hiện nay Trung tâm trở thành một khu du lịch sinh khá đặc biệt.
Trung tâm bao gồm hơn 1.000 ha rừng tràm với khoảng 19 giống tràm các loại, trong đó cây tràm gió chiếm diện tích 800 ha được xem là lớn nhất Việt Nam . Tràm gió là nguồn dược liệu quý mà Trung tâm đang khai thác để sản xuất thuốc chống nhiễm trùng, làm mau lành vết thương, phòng cảm sốt, chống viêm đường hô hấp rất hiệu quả. Dầu khuynh diệp dùng cho trẻ sơ sinh nổi tiếng từ lâu cũng được chiết xuất từ loài cây này. Khu bảo tồn dược liệu rộng 15 ha với hàng trăm nguồn gen dược liệu quý hiếm như cây ngải tiên, hà thủ ô đỏ, nhàu rừng, mù u, diệp hạ châu… Ban đầu do cơ sở vật chất thiếu thốn, Trung tâm chủ yếu bảo tồn và phát triển nguồn dược liệu, chiết xuất tinh dầu, sản xuất thuốc phục vụ sức khỏe con người. Đến nay, Trung tâm đầu tư trang bị phòng thí nghiệm và xây dựng xưởng tinh chế tinh dầu hiện đại và đã sản xuất hơn 100 loại tinh dầu từ thiên nhiên như dầu tràm, dầu rau má, rau răm, rau diếp cá… được xem là bộ sưu tập tinh dầu đồng bộ nhất Đông Nam Á, trong đó, khoảng 80% đang được sử dụng để phục vụ ngành dược phẩm, 20% phục vụ ngành hương liệu và thực phẩm.
Để có được cơ ngơi như hôm nay, Dược sĩ Nguyễn Văn Bé đã phải gác công việc giảng dạy tại trường Đại học Y - Dược Tp. Hồ Chí Minh và sau này là Phó Giám đốc Công ty Dược liệu Trung ương 2 để về Đồng Tháp Mười chấp nhận vô vàn gian khó. Người dân nơi đây quen gọi ông bằng cái tên thân mật là ông “Ba đất phèn”. Với đôi dép lê, chiếc áo kaki bạc màu và khuôn mặt rám nắng, không ai nhận ra ông là một dược sĩ mà trông ông giống như một nông dân chất phác. Ông đã dành nhiều năm say mê sưu tầm các nguồn dược liệu đặc trưng của đồng bằng sông Cửu Long mà theo ông rất đa dạng, phong phú về chủng loại, đặc biệt cây tinh dầu để đưa về Trung tâm bảo tồn và phát triển. Lúc đầu, chúng không quen với đất phèn, bằng kiến thức của mình, ông đã cải tạo khả năng thích nghi của chúng trên đất này. Ông hướng dẫn và cùng công nhân của mình xới đất, bắt sâu để 15 ha dược liệu luôn tươi tốt mà không dùng bất kỳ một loại phân bón hóa học hay thuốc trừ sâu nào mà chỉ dùng các loại phân bón hữu cơ và bã thải dược liệu sau khi đã chiết xuất tinh dầu nên dược liệu và rau quả rất sạch, an toàn cho sức khỏe. Hàng ngày, Dược sĩ Nguyễn Văn Bé cùng làm việc chung với các công nhân của mình, thật khó phân biệt ai là giám đốc, ai là nhân viên. Ông nói: “120 công nhân của Trung tâm đều là chủ cả, công nhân ý thức được rằng họ làm cho chính họ”. Chúng tôi còn được nghe ông giới thiệu về công dụng của từng loại tinh dầu và ân cần hướng dẫn cách điều trị nhiều loại bệnh bằng các loại dược liệu trong khu bảo tồn. Ông tâm sự: “Từ niềm đam mê thiên nhiên, tôi đã quyết định về đây, tôi tin rằng đó là quyết định đúng”.Tại khu rừng tràm nguyên sinh, ông “Ba đất phèn” kể cho chúng tôi nghe những ý tưởng để phát triển du lịch sinh thái. Tuy nhiên, ông nhấn mạnh: để phát triển du lịch nơi đây, chúng tôi bảo tồn tất cả những gì thuộc về thiên nhiên và không đón tiếp khách du lịch đại trà. Khách đến đây phải là những người thật sự yêu mến thiên nhiên và có ý thức giữ gìn môi trường. Tại đây vẫn giữ được nét đẹp hoang sơ của rừng cùng sự phong phú của hệ động thực vật, du khách tận tay lấy mật ong ruồi, một đặc sản của Đồng Tháp Mười. Vào sâu trong rừng, chúng tôi thấy tràm mọc dày hơn, ở nhiều nơi, dòng kênh rợp bóng tràm. Hàng trăm con chim nước, cò bay vụt lên mỗi khi xuồng máy chạy qua. Vào mùa nước nổi, từ tháng 9 đến tháng 12, hàng vạn con giang sen, vịt trời, le le tụ tập về đây sinh sống. Kênh khá sâu nhưng đi đến đâu cũng thấy sen, súng vươn lên phủ đầy mặt nước. Sen ở Đồng Tháp Mười mọc tự nhiên nên có nét đẹp rất riêng. Đầu năm 2007, Trung tâm trở thành thành viên của Công ty cổ phần Dược phẩm IMEXPHARM, được đầu tư xây mới 15 hạng mục, trong đó có một nhà máy sản xuất thuốc đông dược đạt tiêu chuẩn quốc tế cùng với hệ thống nhà nghỉ và trị liệu phục vụ du lịch sinh thái, nghỉ dưỡng và chữa bệnh, trước mắt phục vụ cho năm du lịch Quốc gia Mê Kông - Cần Thơ 2008.
Theo báo ảnh Việt Nam.

Read more...

Thứ Hai, 13 tháng 10, 2008

Trò Đùa Tình Yêu


Trong mỗi chúng ta ai đều chẳng có tình yêu. Nhưng mức độ thành công hay thất bại còn phụ thuộc rất nhiều vào bạn. Tôi cũng chẳng hiểu nỗi tình yêu đã tìm đến tôi thật sự hay chỉ là sự lừa dối.
Một chiều, trước giờ tan học ta gặp nhỏ và cũng chính lý do đó ta và nhỏ đã gần và thân thiết với nhau hơn. Nhưng đâu ai ngờ đó chỉ là một tình cảm thoáng qua, hay đó là bản thân của tôi đã lừa dối rằng ta đã yêu nhỏ…Tôi được cử đi làm tại một công sở ở Tỉnh theo trách nhiệm phân công của công ty. Cũng từ ngày ấy trước lúc đi công tác tôi đã gặp nhỏ và thổ lộ rằng Ta yêu nhỏ. Mặt dù, trong lòng tôi thực sự không yêu nhỏ, và đây chỉ là một lời nói không xuất phát từ trái tim.
Cũng trong chiều hôm ấy, nhỏ đã tiễn tôi đi công tác và nhỏ vẫn ngỡ rằng tôi yêu nhỏ, nhưng nhỏ đâu biết rằng người tôi yêu thương đâu phải là nhỏ. Trong nắng chiều phôi pha ta và nhỏ đã hứa hẹn trong thời gian đi công tác. Thời gian tôi đi không quá 2 tháng và đây cũng là thử thách về tình yêu, nhưng tôi biết rằng tình yêu này là không tồn tại. Vì lý do rất đơn giản người mà tôi yêu cũng đang công tác tại tỉnh mà tôi sắp phải đến.
Nhỏ vẫn nuôi hy vọng, rằng tình yêu đã tìm đến nhỏ thật sự và nhỏ tự hào về điều đấy. Ai biết được, ở nơi đất khách mọi chuyện sẽ đổi thay .Khi tôi tìm được một tình yêu mới tại nơi đây và theo tôi cho rằng là hoàn hảo hơn nhiều và tôi mặt cho tình yêu “của nhỏ trôi vào trong băng giá”
Cứ vậy thời gian công tác của tôi cũng kết thúc, tôi trở về Sài Gòn cùng với tình yêu mới mà tôi có được. Nhỏ vẫn chờ tôi như những ngày tiễn tôi đi và hy vọng tôi về cùng nhau có được những tình cảm mà bấy lâu nay xa cách. Trời hôm ấy mưa, nhỏ cầm đóa hoa trên tay với vẽ mặt tươi tắn chờ tôi bước ra khỏi phi trường. Khi ấy người yêu tôi theo sau.Nhỏ ôm chầm lấy tôi, nhưng chỉ trong vài phút sau nhỏ đã thay đổi, khi biết người phụ nữ theo sau là người yêu tôi có được trong thời gian công tác tại tỉnh.

Đèn khuya lưa thưa trên lối về, mình nhỏ trên con đường mưa với một trái tim vụn nát. Nhỏ đã khóc thật nhiều và một tình yêu đó cho mưa giăng nín lặng, đợi chờ nhau mãi để rồi tôi đổi thay, nhỏ đã đi cùng những đóa hoa tươi thắm lúc đầu và giờ đây với lòng nặng triễu khi tình yêu không trọn vẹn.

Read more...

Thứ Tư, 10 tháng 9, 2008

Nỗi lo nhà trọ

Hôm nay, một số trường Đại học & Cao Đẳng tại TP HCM bước vào buổi học chính thức đầu tiên, nhưng trong khi đó, nhiều sinh viên vẫn còn đang lận đận, chạy đôn chạy đáo để lo cho mình một chỗ trọ...
Ký túc xá: Giấc mơ nằm ngoài tầm tay.
Một ngày cuối tuần trước khi bước vào năm học mới, tại khu ký túc xá trường các trường ĐH& CĐ , nhiều tân sinh viên đang háo hức trang hoàng cho căn phòng của mình.
Phải nói rằng, rất ít trường ĐH& CĐ có được khu ký túc xá lý tưởng, nếu có thì cũng đã hết chỗ. Nhưng không phải KTX nào cũng có được không gian lý tưởng cho các tân sinh viên, chỉ vì khi bước vào TP HCM đầy náo nhiệt họ chỉ cần có được chổ để che mưa, che nắng để phục vụ cho việc học hành.
Chúng ta cùng theo chân của các tân Sinh Viên làm cuộc hành trình "săn nhà trọ" Không được ở trong KTX. Nơi đầu tiên mà họ nghĩ đến là các khu chung cư Ngô Gia Tự ở gần khu vực trường học CĐ Phát thanh-Truyền Hình II & CĐ Kinh Tế .Thế nhưng, cầu thì cao mà cung thì thấp, vì vậy tìm được chỗ để trọ học ở trong các khu này khó khăn, chị Dung tâm sự sắp tới thời gian khai giảng, vậy mà đến hôm nay, em vẫn chưa tìm được chỗ thuê trọ cho em . Lo quá mà không biết làm sao. Đi lang thang cả ngày trời ở các khu gần đây để tìm nhà trọ, và cũng chỉ toàn gặp người khác hỏi mình: Có biết chỗ nào cho trọ không?”...
Hết gần lại xa, hết xa lại gần những tân sinh viên đành vật vả lần mò qua những ngõ ngách. Khi tìm ra thì... ngoài việc ở xa trường, điều kiện nhà chật chội, ẩm thấp thì an ninh không được bảo đảm đó cũng là nguyên nhân làm cho các em lo lắng.
Mười hai năm đèn sách, họ đã phải gồng mình cố gắng để có được thành quả như ngày hôm nay:Trở thành sinh viên đại học cao đẳng . Chính vì vậy, nỗi vất vả, khó khăn của việc tìm nhà trọ chắc chắn không thể cản bước tiến của các tân sinh viên này. Tuy nhiên, hôm nay, nhiều người sẽ bước chân đến giảng đường trong buổi học đầu tiên đầy phấn khởi không phải chỉ với niềm vui và tự hào, mà trong lòng còn canh cánh một một nỗi lo: Nhà trọ!
Tin bài :Vũ Luân

Read more...

Thứ Ba, 9 tháng 9, 2008

Kính tặng mẹ nhân lễ Vu Lan

Bài được thực hiện tại lễ vu lan Chùa bửu Long

MẸ tiếng gọi thân thương ấy mỗi lần cất lên, là trong con đầy cảm xúc, tự hào và vui sướng, tự hào vì con sung sướng vì được làm con của mẹ, được chính mẹ sinh ra nuôi nấng, và ấp ủ cho con thành người, hạnh phúc đâu có gì là xa xôi phải kh ông mẹ, khi con được gọi mẹ thì con biết con còn hanh phúc biết nhường nào, bởi vì con chưa phải là đứa trẻ mồ côi, con biết rằng mình vẫn còn may mắn. Tiếng gọi mẹ thật giản đơn mà sao thiêng liêng và mầu nhiệm vô cùng, giản đơn là vì bất cứ ai cũng gọi mẹ, thanh âm trong trẻo đầu tiên của những đứa trẻ, cũng là gọi mẹ, mẹ như là bồ tát quán thế âm hiện hữu trong đời cho con được gọi mẹ, con vui cũng gọi mẹ, buồn hay đau khổ cũng gọi mẹ. con ốm đau, bệnh hoạn hay vấp ngã trên đường đời thì đôi tay mềm mại của mẹ xoa dịu và nâng đỡ cho con bước tiếp, mỗi khi con được ngồi cạnh mẹ thì con cảm thấy bình yên, an ổn và hạnh phúc nhất trần đời, trơng cuộc sống của mỗi con người thiếu vắng mẹ là một thiệt thòi to lớn nhất, ai cho con gọi những thanh âm đầu tiên trong cuộc sống, ai cho con gọi những lúc đói khát, ốm đau, ai nâng bước chân con trên ngang, dọc cuộc đời, và ai sẽ ôm con mỗi lần con vấp ngã, ấy vậy mà trong mỗi chúng ta ai hiểu và yêu thương mẹ, sống trong hạnh phúc mà ta đâu có biết, đâu có trân trọng. Mẹ như bồ tát có nghĩa vụ, bổn phận lo lắng, chăm sóc và yêu thương ta, ta có bao giờ ngắm nhìn khuôn mặt mẹ, có bao giờ hiểu những khó khăn vất vả, lo toan của mẹ. có bao giờ nói mẹ con yêu mẹ lằm hay không. Chúng ta chỉ biết đòi hỏi, biết giận hờn, trách móc vì để đạt được mục đích của mình mà không hay đã làm cho mẹ của ta buồn và xin thêm n hiều giọt nước mắt của mẹ hơn thôi. Mẹ bấy lâu nay con vẫn cao ngạo tự hào, về thành tích về những cái gọi là bản lĩnh của tuổi trẻ, có vốn kiến thức rộng, có nghề nghiệp, địa vị cao trong xã hội, ta có trong tay những công nghệ máy móc đắt tiền, những cái có thể làm ta giàu có để ngẩng mặt nhìn đời chứ không phải tự ti, mặc cảm, con vẫn nghĩ mình tài giỏi tuổi trẻ và tài năng của con là đâu phải tự con mà có, tất cả những thứ đó được đổi bằng mồ hôi, nước mắt của mẹ, đổi bằng những gánh vác đã trĩu nặng trên đôi vai của mẹ và những nếp nhăn hằng sâu trên khuôn mặt của mẹ, bằng tất cả những đau thương mà mẹ âm thầm chịu đựng, với mẹ chỉ đơn giản một điều là mong con của mình được hạnh phúc. Mẹ con nghĩ mình đã đủ to lớn vững chắc trước những giông bảo cuộc đời, những kiêu hãnh tự hào của con khi có được chút thành công nho nhỏ, thật đáng hổ thẹn biết bao giống như "thân trùm bưởi" lớn lên nhờ hút những nhựa sống từ những cây đại thụ, con cũng lớn lên bằng "chất nhựa" sống màu nhiệm của mẹ, con hút công sức, hút tình thương bao la của mẹ, để có thể lớn lên và tỏa sáng, không có mẹ thì tất cả mọi thứ sẽ không còn gía trị, không còn những khúc hát ngọt ngào yêu dấu cho con. Mẹ vẫn là niềm yêu thương của con nơi con vẫn gục vào mỗi khi giông bão, những lúc mệt mỏi bất an, con lại quay về bên mẹ. Con đã về với miền yêu thương của con để con vẫn còn cảm nhận một điều vô giá," mẹ là điều vô giá trong con", về để nhìn lại mẹ, để nắm đôi bàn tay đã in những nếp nhăn cho sự trưởng thành của con cái, và để hôn lên đôi trán mẹ, đôi măt thẩm sâu chứa đựng tình yêu thương vô bờ bến của mẹ.Mẹ mỗi lần con nhớ mẹ con lại ngắm đôi bàn tay của mình và tự nhủ đây là đôi bàn tay của mẹ, mẹ hiện hữu một cách mầu nhiệm trong con, trong từng tế bào, trong từng hơi thở, trong đôi bàn tay của con, con thấy bóng hình của mẹ, thấy trái tim của mẹ đập từng nhịp yêu thương ấm áp, con thấy nụ cười đẹp dịu hiền của mẹ, khi đôi tay của mẹ ôm con vào lòng con đã hiểu ra rằng mẹ là tất cả trong con. Là tất cả những gì an lanh và đẹp nhât. Vu lan năm nay con dâng lên mẹ lời tri ân sâu sắc, cảm ơn cuộc đời, cảm ơn đức phật đã mang mẹ tới cho đời con, và cảm ơn mẹ bởi vì đơn giản nhất là mẹ là mẹ của con. Mẹ là tất cả thiện, lành, là yêu thương, là ánh sáng trong con.

Xin ngàn lần cảm ơn mẹ.

Tác giả: Vũ Luân

Read more...

Thứ Hai, 19 tháng 5, 2008

Gửi Người Tôi Yêu

Mưa


Mưa Đã có bao giờ bạn chạy băng băng trên con đường mưa chưa? Mưa dầm dzề, mưa rả rích. Mặc cho cơn mưa gột rửa những lo toan của bạn và gột rửa hết bao nỗi nhớ, bao nỗi buồn, ta vẫn chạy. Ta thích ngắm mưa, thích chạy rong trong mưa, và thích ngân nga bài Bước chân lẽ loivà onlylove: "2 a.m. and the rain is falling, Here we are at the crossroads once again... But only love can say... That's something only love can do ". Khi đó, ta như được về với quá khứ, ngày ta và... yêu nhau...
Lại mưa kìa, ta đang hoà vào mưa, trong veo, mát lành. Mưa ôm lấy ta, như bàn tay ta từng ngón đan khẽ vào nhau khi lần đầu tiên ta cùng nhau lang thang trong mưa. Từng giọt mưa trong veo như ánh mắt. Tiếng mưa réo rắt, ta thấy như tiếng cười giòn tan như ở đâu đây rất gần mà rất xa. Ta yêu D từ ánh mắt nhìn trong trẻo, từ giọng cười rộn rã đó.
Rồi cũng từ trong cơn mưa ấy, ta vỡ òa, bật khóc. Ta cùng với những yêu thương vụng về kia làm tan vỡ trái tim nhau. Cơn mưa chiều hôm ấy vỡ oà những thổn thức nơi chúng ta. Nước mắt ta không rơi nhưng trái tim thủy tinh và những yêu thương trong lành nơi ta thì vụn vỡ tan chảy trong mưa – ta biết chứ . Ta muốn , muốn lắm ôm chặt lấy nhau, không để ta rời tay nhau nữa nhưng ta đã không thể làm thế. Và mưa đã giấu chúng ta, chúng ta chìm khuất, chỉ còn lại nơi ta là mắt bão...
Mùa mưa này nữa là mùa mưa thứ sáu, sao ta vẫn còn chờ đợi. Ta vẫn thường lang thang như thế trong những cơn mưa, tự gặm nhấm những ý nghĩ của riêng mình để cảm nhận cái giá lạnh đến tê người mà thấy tim mình vẫn ấm, để thấy mình đang sống và... sẽ yêu. Rồi ta sẽ được gặp nhau...?
Mưa từng đợt hối hả luồn vào trong tóc như tiếng thở than của mảnh hồn đã từ lâu dồn đắng. Những cơn mưa của ta ngày trước, ta thường hát, nhắm mắt và cảm nhận: Giọt mưa kia đá xóa tan bóng hình em rồi ta mơ một ngày nào sẽ đến, ta và em sẽ lang thang trên những con đường vắng, mưa nhạt nhoà mà trái tim ấm áp, đầy hạnh phúc. Một nỗi nhớ vô hình trong những khúc hát ngọt ngào. Vì ta kiêu hãnh, ta bướng bỉnh, ta không tin tình yêu thật sự đã đến nơi ta và cả em nữa, nhưng những yêu thương chân thành dịu dàng không hời hợt, ánh mắt nhìn làm ta bối rối và rồi khi lang thang trong mưa cả những khi nghe tiếng mưa đêm ta chợt nhận ra ở đâu đây nỗi nhớ... TA NHỚ EM!

Read more...

Chương trình truyền hình

Qùa tặng âm nhạc "Nhớ mẹ yêu"

Chương trình Truyền Hình

Chương trình Truyền Hình

Mùa Hè Xanh 2008

Mùa Hè Xanh 2008


  © Blogger templates ProBlogger Template by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP