Thân thương Mùa hạ về

“Có một mùa hạ nồng nàn trên cánh bằng lăng
Cô bé ơi sao em vờ không thấy
Khi phượng vĩ bùng lên rực cháy
Hoa bằng lăng lặng lẽ tím trong chiều
Có kẻ giật mình như thể bắt đầu yêu
Sợ tuổi thơ vì sao xanh bay đi mất
Cái màu tím dâng lên tự lòng đất
Sao em cứ vô tình không biết đến chia tay
Chỉ tại bông hoa đầu tiên ấy tím say
Mà nổi nhớ đầu tiên cứ tìm về cô bé
Mây hạ lang thang như buâng khuâng rất nhẹ
Muốn nói cùng em - đã tím - mắt chiều”
Hoa bằng lăng thường tượng trưng cho một nổi buồn man mác, tuy nhiên có mấy ai hiểu được nổi lòng của hoa Bằng lăng tím trong chiều lộng gió, chỉ đôi lần ta nhận ra nhau, lúc đó hoa bằng lăng lại đẹp một nổi niềm giản dị, giản dị đến lạ kỳ…

“Bằng lăng tím ép vào thơ hò hẹn
Anh nâng niu từng cánh nhỏ mong manh
Bằng lăng đẹp nụ cười em bẽn lẽn
Ta bỗng xa rồi bằng lăng tím hóa xanh”
Và khi chứng kiến một tình yêu đơn phương, bằng lăng lại buồn như đang mang trên cành những nổi niềm chưa và không bao giờ nói ra:
“Bằng lăng tím tình đơn phương vô vọng
Tôi yêu người người có biết hay không
Để trong gió bằng lăng buồn không nói
Nở nụ cười chua chát đọng vành môi…”
Nhưng rồi một ngày nụ cười chợt đến trên những chùm bằng lăng rực tím, khi mà ai đó đã nói lời yêu hay những nổi nhớ dịu êm dưới hoa bằng lăng và khi ấy, bằng lăng biết rằng có một tình yêu đã và đang chớm nở:
“Anh yêu em dưới tàn bằng lăng ấy
Tình yêu anh như gió thoảng mây bay
Đi bên em lòng vui như trẩy hội
Em thơ ngây, lòng anh yêu mất rồi…”
Tình yêu của họ cũng từ đó chớm nở, và cho dù giữa họ có một khoảng cách vô hình nào đó, nhưng chàng trai và cô giái vẫn cố gắng vượt qua, và họ đã yêu say đắm…
“Ta xa nhau cách một bằng lăng ấy
Bằng lăng yêu cho đôi ta chốn này
Dù xa cách nhưng tình ta vẫn thế
Để ngày sau sánh bước tay trong tay…”
Hoa bằng lăng thật lạ, trên cùng một nhánh có đến hai màu: trắng và tím. Những bông hoa đầu cành phơn phớt trắng, dịu dàng, trinh bạch, còn những bông hoa cuối cành lại mang màu tím biếc thủy chung…anh say đắm, ngưỡng vọng và yêu tin như thế.
“Bằng lăng tím giữ tình ta mãi nhé
Tình yêu anh nồng cháy buổi trưa hè
Bằng lăng đó mỗi chiều anh vẫn nhớ
Tình nên thơ bằng lăng tím trên xe…”
0 nhận xét:
Đăng nhận xét